Phán quan âm phủ

Sang ngồi chồm hổm dưới đất, nhìn con mèo đang vờn con ễnh ương một cách thích thú. Nó ngồi suy nghĩ, con ễnh kia có tội tình gì? Chỉ là nó lỡ chân nhảy ngang qua chỗ con mèo đang ngủ. Thế là nó bị con mèo bắt làm đồ chơi tiêu khiển. Con mèo cứ cào một phát, con ễnh ương lại căng người to hơn. Như thế con mèo lại thích thú hơn và vần mỗi lúc một mạch. Vờn được một chốc, con mèo vật con ễnh ương chết tươi. Một cái chết oan nghiệt và vô lý.
Sang nhìn xác con ễnh ương một lúc, đột nhiên máu nóng dâng trào. Gã tóm lấy gáy con mèo đem ra phía sau. Con mèo bị tóm trúng yếu huyệt liền cứng đờ, co rúm người lại. Sang vừa xách con mèo, vừa cúi xuống sàn chén tìm con dao mà mẹ gã hay nhét dưới gầm. Xoeng một cái, lưỡi dao đen kịt lộ ra. Nó đem con mèo ra gốc cây phía sau vườn. Kê đầu con mèo vào rễ cây rồi vung dao đánh phụp xuống. Đầu con mèo bị đứt ra lăn lông lốc. Thân mình của nó bị Sang nắm trong tay vẫn còn giật giật. Máu tươi túa ra như suối bắn cả vào mặt, vào người Sang.
Nó bất chợt nở một nụ cười kinh dị, tư tưởng cảm thấy sảng khoái vô cùng...
*****
Nhiều năm sau, Sang lúc này đã trở thành một gã thanh niên cao lớn. Gã vừa đi làm về thì liền lù lù bước vào phòng đóng sầm cửa lại. Cha gã nói với thằng con trai lớn:
- Mày coi nó kìa! Lúc nào cũng lù khù giống như là điên khùng vậy..

Gã con trai lớn tên Khôn đáp:
- Thì cũng tại ba không! Cha con mà làm như kẻ thù. Suốt ngày cứ đánh chửi nó, riết rồi nó khờ luôn.

Ông Việt nhìn con nói:
- Mày làm như tao thích chửi nó lắm vậy. Thân thì lù khù, lịch khịch. Tối ngày cứ ru rú trong nhà. Học thì ngu, rửa cái chén cũng không biết...

Người con gái nói:
- Thôi thôi, ba ơi là ba! Lâu lâu con mới về mà cứ chửi bới hoài. Muốn đuổi khách phải không?

Ông Việt nể mặt con gái nên không nói nữa rồi lảng sang chuyện khác. Sang ở trong phòng nghe thấy hết, nhưng dường như đã quen nên gã chỉ thản nhiên lướt web, coi như không có chuyện gì. Sau khi không còn nghe tiếng chửi nữa, gã mới đeo tai nghe lên. Bật một bài nhạc quen thuộc rồi vừa bình luận, vừa lẩm nhẩm hát theo.
Đúng như lời cha gã nói, gã học khá tệ nên phải nghỉ từ năm lớp 9. Xin làm việc thì việc gì gã cũng làm không quá ba tháng. Cuối cùng, gã đành an phận chọn nghề chạy xe ôm. Lúc này Grab bike đang thịnh, không hiểu vì sao mà gã không đăng ký. Mà chỉ an phận chạy theo kiểu truyền thống. Lâu lâu có được mối giao hàng gạch men, bồn cầu. Cuộc sống của gã cũng tương đối dễ thở. Những lúc rỗi rãi không có khách, gã thường lướt web để tìm hiểu về giải phẫu học. Do có kỹ năng tìm hiểu nên gã tiếp thu rất nhanh. Kèm theo đó là những bài báo về các sát nhân liên hoàn trong quá khứ. Lâu lâu đọc một vài vụ án oan sai trên facebook. Có lẽ những thứ đó có sức hấp dẫn kỳ lạ đối với gã.
Tối hôm đó, gã về nhà thì nghe tiếng ông Việt đang cùng bà hàng xóm cãi nhau. Gã định dắt xe vào thì bà hàng xóm chửi giật lại:
- Ê thằng chó đẻ biến thái, mày giấu cái quần sịp của con Vân đâu rồi?

Ông Việt nổi nóng chửi:
- Đụ mẹ mày con đĩ thù đụ, biến khỏi nhà tao!

Bà hàng xóm cười khảy:
- Đụ mẹ cái thứ đàn ông gì mà bị vợ bỏ. Đẻ ra thằng con thì biến thái...

Nói chưa dứt câu thì ông Việt đã nhào tới. Sang vừa đá chống xe liền lật đật can cha lại. Gã anh trai lớn cũng vừa về tới liền kéo bà hàng xóm ra rồi nói:
- Thôi thôi, dì về đi. Ba con ổng nóng lắm...

Bà hàng xóm sùng máu quát:
- Nóng thì làm gì tao? Thử đụng cọng lông lồn của tao coi!

Vừa nói bà vừa vỗ vào vùng kín bồm bộp. Hàng xóm nãy giờ chỉ đứng xem, thấy suýt nữa xảy ra xô xác liền nhào ra can ngăn. Mọi thứ mới tạm trở nên êm dịu, ai về nhà nấy. Vào trong nhà, Sang lại lầm lì bước vào phòng không nói gì. Ông Việt chửi bới luôn miệng, nói với Khôn:
- Con đĩ đó nghĩ sao mà nói thằng Sang ăn cắp? Đụ mẹ mày nhớ không? Hồi nhỏ tao kêu nó đi mua giùm gói thuốc. Người ta thối nó dư có 500 đồng bạc mà nó cũng chạy đi trả cho bằng được. Nói nó ăn cắp hả...?

Khôn đáp:
- Con đĩ già đó con cũng ghét nó lâu rồi. Nhưng mà ba chấp nó làm cái gì? Ba đụng tới nó chỉ dơ tay thôi.

Vừa nói Khôn vừa rót tách trà đưa cho ông Việt. Ông đón lấy nhấp một ngụm rồi dịu giọng:
- Tao tức giùm cho thằng Sang thôi. Nó khù khờ nên hay bị người ta ăn hiếp...
 
- Chị bị sao vậy?

Cô gái ngồi sau xe Sang đáp:
- Tại chồng chị nó....

Sang lớn giọng nói:
- Nó về tìm chị nữa hả? Để em tìm đánh chết mẹ nó!

Cô gái nghe vậy liền can:
- Thôi, thôi! Chị xin em, thằng đó nó điên dữ lắm!

Sang lầm bầm gì đó trong miệng rồi nói:
- Mặt chị vậy, đi làm có sợ...

Cô gái hít một cái như ứa nước mắt và nói nghẹn:
- Chắc không sao đâu em, này khách quen...

*********
Tiếng nhạc chuông điện thoại vang lên, Sang nhìn thấy số của cô gái "mối" quen liền nói:
- Alo, chị đó hả? Sao chị nói hôm nay nghỉ làm?

- S...ssa...ng...C....u..ứu ...

Sang cảm thấy có chuyện chẳng lành nên hỏi dồn:
- Alo! Alo! Chị bị sao vậy? Chị Đào? Alo! Alo!?

Gã vội mở hộc tủ lấy chìa khóa, đẩy xe ra ngoài rồi chạy như bay đến phòng trọ của Đào. Gã vừa đến nơi thì thấy cánh cửa đã khóa ngoài. Chẳng hiểu trời xui đất khiến thế nào gã liền đưa mắt vào nhìn qua khe cửa. Hình như là Đào... Đào đang nằm sõng soài bên trong. Lúc này là giữa trưa, các phòng khác người ta đều đi làm. Gã vừa đập khóa vừa kêu cứu. Ông chủ trọ nghe thấy tiếng đập phá liền chạy ra nạt:
- Thằng kia! Mày làm gì mà đập phá nhà tao?

Sang trong cơn xúc động mạnh ú ớ nói:
- Chị Đào...chị Đào ở trỏng!

Ông chủ trọ nhìn kỹ lại thì nhận ra Sang, vì gã có tới đây mấy lần. Ông bình tĩnh hỏi:
- Con Đào nó làm sao?

Sang không biết nói thế nào vì đầu óc đang rối bời. Gã chỉ tay vào khe cửa ra hiệu ông chủ trọ đến nhìn. Ông vừa ghé mắt vào liền dội ngược trở ra. Lật đật nói với Sang:
- Mày gọi báo công an! Báo công an lẹ lên! Ờ quên, kêu xe cứu thương trước! Đụ mẹ mày lẹ lên, để tao đi lấy cây xà beng!

Đầu óc Sang quay cuồng như muốn ngã quỵ, gã bấm số gọi cứu thương và công an đến. Ông chủ trọ lúc này mới đem cây xà beng ra nạy ổ khóa. Ổ khóa rẻ tiền màu đen, chỉ cần nạy một phát là vỡ ra. Cả hai bước vào thì kinh hoàng nhìn thấy Đào đang thoi thóp trên vũng máu...Dù khi nãy đã ghé mắt vào và biết được phần nào tình hình. Nhưng đứng trước độ phân giải này thì cả hai mới thật sự bị chấn động tinh thần.
*****
Công an lấy lời khai của Sang rồi cho gã về nhà. Suốt những ngày sau, gã luôn nằm mơ. Trong mơ gã thấy Đào hiện về khóc lóc với gã. Nói rằng mình bị giết thê thảm lắm. Rằng gã chồng của cô không phải bị tâm thần như báo đài đưa tin.
Bị ám ảnh tâm lý, suốt cả mấy tháng Sang không đi làm. Suốt ngày cứ lần mò tìm kiếm thứ gì đó trên mạng. Cho đến một ngày, khi vừa lướt qua một trang báo điện tử thì vụ án của Đào hiện lên. Vụ án đã có kết quả, chồng của nạn nhân bị tâm thần nên được miễn truy cứu trách nhiệm và được cho vào viện tâm thần điều trị. Sang sùng máu đấm thẳng vào màn hình rồi chửi bới:
- Đụ má nó, đĩ mẹ nó! Giết người rồi có chứng nhận tâm thần là thoát tội sao?

Gã la hét, đập phá một hồi rồi lại ngồi xuống đất vò đầu bức tai. Gã rên rỉ, sùi bọt mép nhớ lại từng khoảng khắc với Đào. Dù chỉ là gái làng chơi, nhưng Đào đối với gã bằng có một sự thân thiết đặc biệt. Gã nhớ lại những lúc đèo Đào đi làm, thi thoảng đi hóng gió. Ngồi bờ kè ăn cá viên chiên rồi tâm sự cuộc đời. Gã nhận thấy có cái gì đó cực kỳ tốt đẹp bên trong người con gái này. Ẩn sau lớp son phấn và cái danh tiếng nhơ nhớp của nghề nghiệp.
 
Sang ngồi chồm hổm dưới đất, nhìn con mèo đang vờn con ễnh ương một cách thích thú. Nó ngồi suy nghĩ, con ễnh kia có tội tình gì? Chỉ là nó lỡ chân nhảy ngang qua chỗ con mèo đang ngủ. Thế là nó bị con mèo bắt làm đồ chơi tiêu khiển. Con mèo cứ cào một phát, con ễnh ương lại căng người to hơn. Như thế con mèo lại thích thú hơn và vần mỗi lúc một mạch. Vờn được một chốc, con mèo vật con ễnh ương chết tươi. Một cái chết oan nghiệt và vô lý.
Sang nhìn xác con ễnh ương một lúc, đột nhiên máu nóng dâng trào. Gã tóm lấy gáy con mèo đem ra phía sau. Con mèo bị tóm trúng yếu huyệt liền cứng đờ, co rúm người lại. Sang vừa xách con mèo, vừa cúi xuống sàn chén tìm con dao mà mẹ gã hay nhét dưới gầm. Xoeng một cái, lưỡi dao đen kịt lộ ra. Nó đem con mèo ra gốc cây phía sau vườn. Kê đầu con mèo vào rễ cây rồi vung dao đánh phụp xuống. Đầu con mèo bị đứt ra lăn lông lốc. Thân mình của nó bị Sang nắm trong tay vẫn còn giật giật. Máu tươi túa ra như suối bắn cả vào mặt, vào người Sang.
Nó bất chợt nở một nụ cười kinh dị, tư tưởng cảm thấy sảng khoái vô cùng...
*****
Nhiều năm sau, Sang lúc này đã trở thành một gã thanh niên cao lớn. Gã vừa đi làm về thì liền lù lù bước vào phòng đóng sầm cửa lại. Cha gã nói với thằng con trai lớn:
- Mày coi nó kìa! Lúc nào cũng lù khù giống như là điên khùng vậy..

Gã con trai lớn tên Khôn đáp:
- Thì cũng tại ba không! Cha con mà làm như kẻ thù. Suốt ngày cứ đánh chửi nó, riết rồi nó khờ luôn.

Ông Việt nhìn con nói:
- Mày làm như tao thích chửi nó lắm vậy. Thân thì lù khù, lịch khịch. Tối ngày cứ ru rú trong nhà. Học thì ngu, rửa cái chén cũng không biết...

Người con gái nói:
- Thôi thôi, ba ơi là ba! Lâu lâu con mới về mà cứ chửi bới hoài. Muốn đuổi khách phải không?

Ông Việt nể mặt con gái nên không nói nữa rồi lảng sang chuyện khác. Sang ở trong phòng nghe thấy hết, nhưng dường như đã quen nên gã chỉ thản nhiên lướt web, coi như không có chuyện gì. Sau khi không còn nghe tiếng chửi nữa, gã mới đeo tai nghe lên. Bật một bài nhạc quen thuộc rồi vừa bình luận, vừa lẩm nhẩm hát theo.
Đúng như lời cha gã nói, gã học khá tệ nên phải nghỉ từ năm lớp 9. Xin làm việc thì việc gì gã cũng làm không quá ba tháng. Cuối cùng, gã đành an phận chọn nghề chạy xe ôm. Lúc này Grab bike đang thịnh, không hiểu vì sao mà gã không đăng ký. Mà chỉ an phận chạy theo kiểu truyền thống. Lâu lâu có được mối giao hàng gạch men, bồn cầu. Cuộc sống của gã cũng tương đối dễ thở. Những lúc rỗi rãi không có khách, gã thường lướt web để tìm hiểu về giải phẫu học. Do có kỹ năng tìm hiểu nên gã tiếp thu rất nhanh. Kèm theo đó là những bài báo về các sát nhân liên hoàn trong quá khứ. Lâu lâu đọc một vài vụ án oan sai trên facebook. Có lẽ những thứ đó có sức hấp dẫn kỳ lạ đối với gã.
Tối hôm đó, gã về nhà thì nghe tiếng ông Việt đang cùng bà hàng xóm cãi nhau. Gã định dắt xe vào thì bà hàng xóm chửi giật lại:
- Ê thằng chó đẻ biến thái, mày giấu cái quần sịp của con Vân đâu rồi?

Ông Việt nổi nóng chửi:
- Đụ mẹ mày con đĩ thù đụ, biến khỏi nhà tao!

Bà hàng xóm cười khảy:
- Đụ mẹ cái thứ đàn ông gì mà bị vợ bỏ. Đẻ ra thằng con thì biến thái...

Nói chưa dứt câu thì ông Việt đã nhào tới. Sang vừa đá chống xe liền lật đật can cha lại. Gã anh trai lớn cũng vừa về tới liền kéo bà hàng xóm ra rồi nói:
- Thôi thôi, dì về đi. Ba con ổng nóng lắm...

Bà hàng xóm sùng máu quát:
- Nóng thì làm gì tao? Thử đụng cọng lông lồn của tao coi!

Vừa nói bà vừa vỗ vào vùng kín bồm bộp. Hàng xóm nãy giờ chỉ đứng xem, thấy suýt nữa xảy ra xô xác liền nhào ra can ngăn. Mọi thứ mới tạm trở nên êm dịu, ai về nhà nấy. Vào trong nhà, Sang lại lầm lì bước vào phòng không nói gì. Ông Việt chửi bới luôn miệng, nói với Khôn:
- Con đĩ đó nghĩ sao mà nói thằng Sang ăn cắp? Đụ mẹ mày nhớ không? Hồi nhỏ tao kêu nó đi mua giùm gói thuốc. Người ta thối nó dư có 500 đồng bạc mà nó cũng chạy đi trả cho bằng được. Nói nó ăn cắp hả...?

Khôn đáp:
- Con đĩ già đó con cũng ghét nó lâu rồi. Nhưng mà ba chấp nó làm cái gì? Ba đụng tới nó chỉ dơ tay thôi.

Vừa nói Khôn vừa rót tách trà đưa cho ông Việt. Ông đón lấy nhấp một ngụm rồi dịu giọng:
- Tao tức giùm cho thằng Sang thôi. Nó khù khờ nên hay bị người ta ăn hiếp...
Chiện kinh dị đúng k :d
 
Sau đó khoảng 5 năm trời ăn bám, vật vã, Sang mới dần dà hồi tỉnh và bắt đầu làm lại cuộc đời. Sự hồi tỉnh của Sang là một sự bất ngờ đối với gia đình và xã hội. Suốt 5 năm trời sau cái chết của Đào. Gã sống không khác gì cặn bã, ngày ngày lên mạng làm nhiều chuyện bá dơ khiến ai cũng lắc đầu ngao ngáo. Ngày hôm đó, gã đã tìm được một công việc do một người anh trên mạng giới thiệu. Chiều về còn ghé mua cho cha và anh mỗi người một tô phở. Hai người thấy con trai/ em mình đã phá được kén chui ra thì vui mừng vô hạn. Sang nói:
- Suốt mấy năm trời qua con làm khổ gia đình mình nhiều rồi. Con xin lỗi ba với anh hai!

Ông Việt nghe vậy thì vui lắm, nhưng vẫn làm ra vẻ cứng rắn:
- Được vậy thì tốt, hôm nay thì vậy không biết ngày mai thì sao!

Khôn nhìn cha mình một cái rồi nói với Sang:
- Anh tin tưởng mày, ráng làm lại con người đi. Mày lớn rồi phải tự biết lo cho mình chứ. Trời trời...coi kìa, coi kìa! Hôm nay bày đặt vuốt keo đồ nữa... Thôi vô thay đồ tắm rửa đi rồi mình ăn chung cho vui!

Sang bước vào phòng tắm nhìn mình trong gương. Gã giật mình khi thấy khuôn mặt mình hốc hác, đầy những vảy chàm bong tróc. Gã dùng sữa rửa mặt, dùng bàn chải chà xát khắp cơ thể. Gã muốn mình phải thay đổi, thay đổi một cách toàn diện.
Nhờ thói quen sinh hoạt lành mạnh hơn mà gã dần hồi phục lại thể trạng. Dù sao thì gã cũng vẫn còn trong độ tuổi thanh niên, phong độ dễ dàng lấy lại. Ban ngày gã đi làm, ban đêm thì chạy xe ôm kiếm thêm. Cha và anh chị gã thấy vậy thì mừng lắm, Sang đã sửa đổi thật rồi.
Tối hôm đó gã đựng xe ở một khúc đường vắng người rồi châm thuốc hút. Gã móc điện thoại ra nhìn giờ, thấy cũng còn sớm. Gã nhìn lại tin nhắn khi nãy một lần nữa rồi xem lại mọi thứ để sẵn sàng.
Độ mười lăm phút sau thì có một chiếc xe chạy đến rồi dừng lại chỗ Sang. Người này tuổi cũng đã quá ba mươi, gật đầu chào Sang và hỏi một câu bằng giọng hết sức nhỏ nhẹ. Khác xa với giọng điệu mày tao mi tớ hung hãn trên xam:
- Sang chờ anh có lâu không? Mà sao không vào luôn quán cà phê nào cho tiện mà ở ngoài này?

Sang đáp:
- Em mới ra nghề nên sợ bị dòm ngó. Cũng trễ rồi, mình đi lẹ rồi về...

Sang dẫn gã đàn ông lạ mặt nọ vào sâu trong rừng cây. Chạy được một quãng khá xa thì Sang dừng xe lại:
- Chết mẹ, xe cán đinh rồi.

Gã đàn ông kia hỏi:
- Trong này đinh đâu ra!

Sang nói với giọng hờn dỗi, như trách gã đàn ông k tin mình:
- Anh xuống coi nè, mẹ nó! Thằng chó nào chơi ác thiệt!

Gã đàn ông liền tắt máy bước xuống xe rồi cúi đầu ngó xuống bánh xe của Sang. Gã vừa ngước lên hỏi:
- Có đâu!

Tức thì một cú đấm thôi sơn giáng thẳng vào giữa mặt gã. Chưa kịp định thần thì gã bị Sang đấm đá túi bụi cho đến khi nhừ đòn không thể kháng cự. Sang nhanh chóng trói gô gã đàn ông lại rồi đặt gã lên xe. Chở gã đàn ông vào một căn nhà hoang ở gần đó. Sau khi an vị, gã mới đi bộ lại chỗ chiếc xe của gã đàn ông rồi lái về nhà hoang.
Sang bật đèn, tát tát mấy cái vào mặt gã đàn ông rồi nói:
- Dậy, dậy! Tới nơi rồi nè!

Gã đàn ông tính la nhưng la không được vì bị bịt miệng. Sang bước lại chỗ chiếc bàn, tìm thứ gì đó nghe lục cục. Âm thanh đó khiến cho gã đàn ông khi nãy càng thêm kinh hãi. Sang bình tĩnh nói:
- Em này tao địt chán rồi, chụp lén hình rồi gửi cho chồng nó. Nghe đâu hai đứa nó li dị rồi, còn ít clip gửi chúng mày thưởng lãm...

Gã đàn ông giật thót người vì nhận ra đó là câu comment của mình. Sang đưa điện thoại gần mặt gã cho gã xem. Trên màn hình hiện ra video của một cặp nam nữ đang quan hệ. Nhân vật nam chính được che mặt, nhưng qua hình xăm trên bắp tay thì đó chính là gã đàn ông đang bị trói chứ không sai đâu được. Gã ta vừa tận hưởng cơ thể của nhân vật nữ, vừa bắt cô nói những câu khả ố như:
- Em là con đĩ của anh, chồng em cu nhỏ hơn anh nhiều...

Sang bình thản nói:
- Hậu quả không chỉ là li dị thôi đâu...

Sang lục bóp của gã đàn ông, xem thẻ căn cước thấy gã tên Trọng. Sau đó lấy điện thoại của gã check tin nhắn và messenger, yên trí vì chuyến đi này gã không kể lại với ai.
Sang bước tới trước mặt Trọng nói:
- Trước giờ tao gặp nhiều thằng mất dạy rồi. Nhưng chưa thấy ai chó chết như mày hết Trọng à!
 
Sang rủa xả Trọng nhưng vẫn giữ sự bình tĩnh đáng sợ:
- Đụ mẹ mày chơi người ta thì thôi. Còn chó tới mức gửi hình ảnh, clip cho chồng người ta coi. Đụ mẹ mày không nhớ vụ người vợ bị chặt tay hay gì? Não mày là não chó hay gì vậy?

Sang vặn nắp chai nước suối ra uống một hơi rồi tiếp:
- Loại như mày tao thấy hết xài được rồi!

Nói xong gã liền lấy một chiếc vòng tự chế ra tròng vào cổ Trọng. Chiếc vòng có đầy gai nhọn được nối với một sợi dây móc lên trần nhà. Chỉ cần cử động hơi quá lố thì gai trên chiếc vòng sẽ đâm vào cổ Trọng ngay. Xong xuôi Sang mới từ từ bước tới chỗ Trọng lột băng keo dán miệng gã ra. Vừa được thả miệng, Trọng van xin liên hồi vì biết mình không cách gì thoát khỏi tay Sang. Nhưng Sang đưa ngón tay trỏ lên miệng ra hiệu cho Trọng yên lặng. Sang chậm rãi cắt quần của Trọng rồi mới ra sau lưng gỡ sợi dây da trói tay. Xong việc, Sang bước tới chiếc ghế đối diện Trọng, ngồi xuống rồi nói:
- Bây giờ mày ngồi mày sục cặc đi! Cho mày mười phút, nếu không ra thì tao cho nó chích vào hòn dái của mày!

Vừa nói Sang vừa giơ cái hủ thủy tinh lên. Bên trong là hai con bò cạp chửa đen thui, to đùng. Sang dùng kẹp, kẹp một con lên cho Trọng coi. Nhìn thấy cái đuôi nhọn hoắc của con bò cạp, Trọng ngay lập tức té đái tại chỗ. Miệng vẫn không ngớt thề thốt van xin. Sang đáp gọn lỏn:
- Con nhỏ mày hại nó chết rồi, nó van xin ai đây?

Nói xong Sang giơ điện thoại lên cho Trọng xem rồi nói:
- Tao bấm giờ rồi đó!

Trọng sợ hãi đến ứa nước mắt. Tay cố cầm thằng em lên và xóc. Nhưng khổ nỗi càng xóc lại càng teo. Xóc càng mạnh thì gai trên chiếc vòng cổ cào càng đau. Đến hơn năm phút rồi mà Trọng vẫn chưa nứng được. Sang nhìn Trọng tự nhiên mỉm cười rồi phá lên cười sặc sụa:
- Chết con đĩ mẹ mày rồi!

Trọng càng lúc càng hoảng, cố gắng nghĩ đến những hình ảnh gợi dục nhất có thể nhưng vô dụng.
- Hết giờ!

Sang từ từ tiến tới sau lưng Trọng, khóa tay gã ra sau cái ghế rồi ngồi xuống trước mặt gã. Tay cầm chiếc kẹp có con bọ cạp đang giãy dụa giơ lên rồi để vào. Con bọ cạp đang bực mình liền dùng càng kẹp lấy lớp da trứng dái nhăn nheo của Trọng. Cái đuôi của nó cong lên rồi chích một cái gọn băng vào hòn dái bên trái. Trọng kêu rú lên, giãy dụa bần bật muốn tung ra khỏi ghế. Mắt gã trợn tròng, mồ hôi tuôn ra thành dòng thể hiện một cơn đau cực độ xông thẳng đến não.
 
Sang đưa tay gỡ băng keo dán miệng cho Trọng. Sau mấy lần wax tới wax lui, hàm râu của Trọng bị bật máu. Cơn đau quá lớn ập đến khiến Trọng không còn giữ nổi thần trí. Sau khi được giải phóng cái miệng, Trọng liên tục kêu đau rồi chửi cha mắng mẹ Sang. Sang vẫn cứ bình tĩnh dùng điện thoại quay hết những phản ứng của Trọng một cách chăm chú. Liếc nhìn đồng hồ trong điện thoại thấy mới có hơn 8 giờ. Lúc này hòn dái của Trọng sưng lên một cục chà bá lửa, đỏ rần. Bọ cạp thường nó chích đã phê rồi, đây còn là bọ cạp chửa thì khỏi phải nói về sự đau đớn. Dường như chửi Sang làm cho Trọng bớt đau nên gã cứ liên tục chửi không ngớt miệng. Nước mắt gã rỉ ra không thể kiểm soát, mặt nhăn nhó vì khó chịu mà vẫn cứ chửi. Sang đợi Trọng chửi đã rồi mới lấy dầu xức cho Trọng. Gã đổ dầu ra tay rồi trét vào hòn dái đang căng bóng của Trọng rồi chậm rãi nói:
- Nãy giờ em giỡn, anh đừng có báo công an nha anh Trọng. Hứa đi rồi em thả anh ra!

Trọng vừa khóc vừa nói:
- Mày thả tao ra đi! Tao hứa!

Sang nghe xong liền kéo clip qua một đoạn rồi bật cho Trọng nghe. Tiếng nhân vật nữ nói:
- Anh quay chi vậy! Thôi!

Tiếng Trọng vang lên:
- Anh quay xíu anh xóa, anh hứa!

Sang nói:
- Đụ con đĩ mẹ anh, anh hứa uy tín quá ha!

Sang vung tay táng vào đầu Trọng một cái rồi nắm đầu gã kéo ngược ra sau. Sang tiếp:
- Mày thích chịch gái lắm chứ gì? Vậy mày có thử bị người ta chịch hay chưa?

********
Hai hôm sau vào một buổi sáng tinh mơ. Một bà ve chai đang bới rác tìm phế liệu thì phát hiện ra xác của Trọng nằm bên trong. Cả miệng và lỗ hậu môn đều bị một bó đũa thọc chật kín.
Qua điều tra thì nạn nhân có mối quan hệ hết sức phức tạp. Thường xuyên có xung đột nam nữ và hay cặp kè với nhiều cô gái. Các hướng điều tra được mở ra và hầu hết đi vào ngõ cụt. Bởi vì Trọng thường xuyên vắng nhà và không lai vãng ở nơi nào cố định. Cho nên nhân chứng thì hầu như không có. Kiểm tra email và các tài khoản mạng xã hội cũng không thấy có gì bất thường. Ngay cả chiếc xe của nạn nhân cũng không thấy tăm hơi.
Phi vụ đầu tiên thành công, Sang cảm thấy hết sức nhẹ nhõm. Gã mở facebook của cô gái xấu số phải tự tử vì bị Trọng hại lên. Nét mặt cực kỳ vui sướng, Sang thì thầm:
- Chuyện anh hứa với em, anh đã làm được rồi. Thằng chó đó đã bị trừng trị một cách thích đáng!

Sang đóng trang web lại rồi mở file ghi tên nick của Trọng trên xam, xem lại lần cuối rồi xóa sạch. Bên cạnh file của Trọng là một loạt các file khác ghi tên nick của các nhân vật trên xam.
Gã ngước nhìn lên tấm hình vị thần công lý mà gã dán trên tường, nở một nụ cười tự hào...
 
Địt mẹ thằng mặt lồn này mau đổi thành voz ngay. Xam toàn người tốt thôi, bên này có ban trị sự luôn hồi hướng các xamer về với đường ngay nẻo chánh. Đâu như lũ voz vô thần loạn đảng. Mày không sửa là tao nhét bó tăm vào đít mày đấy. Copy mà bày đặt, láo quá.
 
Sang đưa tay gỡ băng keo dán miệng cho Trọng. Sau mấy lần wax tới wax lui, hàm râu của Trọng bị bật máu. Cơn đau quá lớn ập đến khiến Trọng không còn giữ nổi thần trí. Sau khi được giải phóng cái miệng, Trọng liên tục kêu đau rồi chửi cha mắng mẹ Sang. Sang vẫn cứ bình tĩnh dùng điện thoại quay hết những phản ứng của Trọng một cách chăm chú. Liếc nhìn đồng hồ trong điện thoại thấy mới có hơn 8 giờ. Lúc này hòn dái của Trọng sưng lên một cục chà bá lửa, đỏ rần. Bọ cạp thường nó chích đã phê rồi, đây còn là bọ cạp chửa thì khỏi phải nói về sự đau đớn. Dường như chửi Sang làm cho Trọng bớt đau nên gã cứ liên tục chửi không ngớt miệng. Nước mắt gã rỉ ra không thể kiểm soát, mặt nhăn nhó vì khó chịu mà vẫn cứ chửi. Sang đợi Trọng chửi đã rồi mới lấy dầu xức cho Trọng. Gã đổ dầu ra tay rồi trét vào hòn dái đang căng bóng của Trọng rồi chậm rãi nói:
- Nãy giờ em giỡn, anh đừng có báo công an nha anh Trọng. Hứa đi rồi em thả anh ra!

Trọng vừa khóc vừa nói:
- Mày thả tao ra đi! Tao hứa!

Sang nghe xong liền kéo clip qua một đoạn rồi bật cho Trọng nghe. Tiếng nhân vật nữ nói:
- Anh quay chi vậy! Thôi!

Tiếng Trọng vang lên:
- Anh quay xíu anh xóa, anh hứa!

Sang nói:
- Đụ con đĩ mẹ anh, anh hứa uy tín quá ha!

Sang vung tay táng vào đầu Trọng một cái rồi nắm đầu gã kéo ngược ra sau. Sang tiếp:
- Mày thích chịch gái lắm chứ gì? Vậy mày có thử bị người ta chịch hay chưa?

********
Hai hôm sau vào một buổi sáng tinh mơ. Một bà ve chai đang bới rác tìm phế liệu thì phát hiện ra xác của Trọng nằm bên trong. Cả miệng và lỗ hậu môn đều bị một bó đũa thọc chật kín.
Qua điều tra thì nạn nhân có mối quan hệ hết sức phức tạp. Thường xuyên có xung đột nam nữ và hay cặp kè với nhiều cô gái. Các hướng điều tra được mở ra và hầu hết đi vào ngõ cụt. Bởi vì Trọng thường xuyên vắng nhà và không lai vãng ở nơi nào cố định. Cho nên nhân chứng thì hầu như không có. Kiểm tra email và các tài khoản mạng xã hội cũng không thấy có gì bất thường. Ngay cả chiếc xe của nạn nhân cũng không thấy tăm hơi.
Phi vụ đầu tiên thành công, Sang cảm thấy hết sức nhẹ nhõm. Gã mở facebook của cô gái xấu số phải tự tử vì bị Trọng hại lên. Nét mặt cực kỳ vui sướng, Sang thì thầm:
- Chuyện anh hứa với em, anh đã làm được rồi. Thằng chó đó đã bị trừng trị một cách thích đáng!

Sang đóng trang web lại rồi mở file ghi tên nick của Trọng trên xam, xem lại lần cuối rồi xóa sạch. Bên cạnh file của Trọng là một loạt các file khác ghi tên nick của các nhân vật trên xam.
Gã ngước nhìn lên tấm hình vị thần công lý mà gã dán trên tường, nở một nụ cười tự hào...
quá hay anh ơi
a mở lynk donate cũng được
 
Sang đang ngồi uống nước thì nhìn thấy một bà gìa khắc khổ đang ngồi bán vé số. Đây là một sự trùng hợp? Cũng có thể mà cũng có thể là không. Sang bước tới hỏi mua vài tờ rồi làm ra vẻ kinh ngạc hỏi:
- Bà là...bà có phải là bà của bé Ngọc không?

Cụ già nghe vậy thì ngạc nhiên lắm, ngước lên nhìn vị khách "sộp" của mình rồi hỏi:
- Cậu là...?

Sang đưa tay phân bua:
- Không, không! Con biết bà là tại vì con hay coi mấy vụ án trên mạng. Có thấy vụ của cháu bà, thấy bà cầm di ảnh của bé Ngọc ngồi trên phiên tòa mà con không cầm được nước mắt.

Nói đoạn, Sang đưa tay lên chùi chùi khóe mắt tỏ vẻ xúc động. Sang mời bà tới một quán nước gần đó thăm hỏi hồi lâu. Bà cụ kể lại hoàn cảnh của mình trong nước mắt khiến Sang cũng nghẹn giọng.
Sau vài câu an ủi, Sang tặng cho bà 500 ngàn với lời động viên:
- Thằng chó đẻ đó không thoát được đâu, con hứa với bà như vậy!

Bà già nhìn theo bóng Sang dần khuất trong dòng người dày đặc. Không ngờ trên đời còn có người tốt đến vậy. Bà không hề nghĩ gì nhiều khi Sang vẫn nhận ra bà dù chỉ từ một tấm hình chụp cách đây đã mấy năm.
Thật ra bằng những câu hỏi tưởng chừng như lảm nhảm ấy. Sang đã xác định được tin đồn của những đứa bán hàng online là thật. Thủ phạm lái xe tông chết đứa cháu gái yêu quý của bà sau khi được trắng án còn tới khủng bố bà rất nhiều. Do chỉ có một thân một mình, bà đành chịu cảnh vừa bị mất cháu, vừa bị thủ phạm nó chửi vào trong mặt.
Sau một thời gian, vụ việc ấy dần đi vào quên lãng. Ban đầu có nhiều cá nhân còn lập group này nọ nọ kia đòi lại công bằng cho cháu bé. Cuối cùng do lùm xùm tiền từ thiện giúp đỡ cho bà cụ mà cũng tan đàn xẻ nghé. Bà cụ dần trở nên cam chịu, bà cho rằng số mình nó vậy. Có lẽ kiếp trước bà ở ác cho nên mới phải chịu cảnh đau thương, cô độc tuổi già.
********
Nhờ biết tên họ của gã hung thủ, Sang liền tìm kiếm info của gã trên facebook và google. Do có nhiều người tên Hùng, việc tìm kiếm hết sức khó khăn. Phải mất thời gian hơn 1 tháng trời dò từng kết quả. Sang mới tìm được info của Hùng và lập tức khai thác toàn bộ thông tin của gã này bằng cách đọc từng tin Hùng viết trên tường.
Do là một kẻ háo danh, thích câu like. Hùng rất siêng trả lời từng tin nhắn trong tường facebook nhà mình. Do đó Sang dễ dàng sàng lọc các mối quan hệ thân sơ. Tìm kiếm sang cả facebook của những người đó. Cuối cùng Sang phát hiện Hùng có chơi liên quân. Đánh tên nick Liên Quân của Hùng lên google. Sang giật mình tức giận:
- Đụ bà nội nó! Lại là xammer!
 
Sửa lần cuối:
Top