Phán quan âm phủ

Sang ngồi chồm hổm dưới đất, nhìn con mèo đang vờn con ễnh ương một cách thích thú. Nó ngồi suy nghĩ, con ễnh kia có tội tình gì? Chỉ là nó lỡ chân nhảy ngang qua chỗ con mèo đang ngủ. Thế là nó bị con mèo bắt làm đồ chơi tiêu khiển. Con mèo cứ cào một phát, con ễnh ương lại căng người to hơn. Như thế con mèo lại thích thú hơn và vần mỗi lúc một mạch. Vờn được một chốc, con mèo vật con ễnh ương chết tươi. Một cái chết oan nghiệt và vô lý.
Sang nhìn xác con ễnh ương một lúc, đột nhiên máu nóng dâng trào. Gã tóm lấy gáy con mèo đem ra phía sau. Con mèo bị tóm trúng yếu huyệt liền cứng đờ, co rúm người lại. Sang vừa xách con mèo, vừa cúi xuống sàn chén tìm con dao mà mẹ gã hay nhét dưới gầm. Xoeng một cái, lưỡi dao đen kịt lộ ra. Nó đem con mèo ra gốc cây phía sau vườn. Kê đầu con mèo vào rễ cây rồi vung dao đánh phụp xuống. Đầu con mèo bị đứt ra lăn lông lốc. Thân mình của nó bị Sang nắm trong tay vẫn còn giật giật. Máu tươi túa ra như suối bắn cả vào mặt, vào người Sang.
Nó bất chợt nở một nụ cười kinh dị, tư tưởng cảm thấy sảng khoái vô cùng...
*****
Nhiều năm sau, Sang lúc này đã trở thành một gã thanh niên cao lớn. Gã vừa đi làm về thì liền lù lù bước vào phòng đóng sầm cửa lại. Cha gã nói với thằng con trai lớn:
- Mày coi nó kìa! Lúc nào cũng lù khù giống như là điên khùng vậy..

Gã con trai lớn tên Khôn đáp:
- Thì cũng tại ba không! Cha con mà làm như kẻ thù. Suốt ngày cứ đánh chửi nó, riết rồi nó khờ luôn.

Ông Việt nhìn con nói:
- Mày làm như tao thích chửi nó lắm vậy. Thân thì lù khù, lịch khịch. Tối ngày cứ ru rú trong nhà. Học thì ngu, rửa cái chén cũng không biết...

Người con gái nói:
- Thôi thôi, ba ơi là ba! Lâu lâu con mới về mà cứ chửi bới hoài. Muốn đuổi khách phải không?

Ông Việt nể mặt con gái nên không nói nữa rồi lảng sang chuyện khác. Sang ở trong phòng nghe thấy hết, nhưng dường như đã quen nên gã chỉ thản nhiên lướt web, coi như không có chuyện gì. Sau khi không còn nghe tiếng chửi nữa, gã mới đeo tai nghe lên. Bật một bài nhạc quen thuộc rồi vừa bình luận, vừa lẩm nhẩm hát theo.
Đúng như lời cha gã nói, gã học khá tệ nên phải nghỉ từ năm lớp 9. Xin làm việc thì việc gì gã cũng làm không quá ba tháng. Cuối cùng, gã đành an phận chọn nghề chạy xe ôm. Lúc này Grab bike đang thịnh, không hiểu vì sao mà gã không đăng ký. Mà chỉ an phận chạy theo kiểu truyền thống. Lâu lâu có được mối giao hàng gạch men, bồn cầu. Cuộc sống của gã cũng tương đối dễ thở. Những lúc rỗi rãi không có khách, gã thường lướt web để tìm hiểu về giải phẫu học. Do có kỹ năng tìm hiểu nên gã tiếp thu rất nhanh. Kèm theo đó là những bài báo về các sát nhân liên hoàn trong quá khứ. Lâu lâu đọc một vài vụ án oan sai trên facebook. Có lẽ những thứ đó có sức hấp dẫn kỳ lạ đối với gã.
Tối hôm đó, gã về nhà thì nghe tiếng ông Việt đang cùng bà hàng xóm cãi nhau. Gã định dắt xe vào thì bà hàng xóm chửi giật lại:
- Ê thằng chó đẻ biến thái, mày giấu cái quần sịp của con Vân đâu rồi?

Ông Việt nổi nóng chửi:
- Đụ mẹ mày con đĩ thù đụ, biến khỏi nhà tao!

Bà hàng xóm cười khảy:
- Đụ mẹ cái thứ đàn ông gì mà bị vợ bỏ. Đẻ ra thằng con thì biến thái...

Nói chưa dứt câu thì ông Việt đã nhào tới. Sang vừa đá chống xe liền lật đật can cha lại. Gã anh trai lớn cũng vừa về tới liền kéo bà hàng xóm ra rồi nói:
- Thôi thôi, dì về đi. Ba con ổng nóng lắm...

Bà hàng xóm sùng máu quát:
- Nóng thì làm gì tao? Thử đụng cọng lông lồn của tao coi!

Vừa nói bà vừa vỗ vào vùng kín bồm bộp. Hàng xóm nãy giờ chỉ đứng xem, thấy suýt nữa xảy ra xô xác liền nhào ra can ngăn. Mọi thứ mới tạm trở nên êm dịu, ai về nhà nấy. Vào trong nhà, Sang lại lầm lì bước vào phòng không nói gì. Ông Việt chửi bới luôn miệng, nói với Khôn:
- Con đĩ đó nghĩ sao mà nói thằng Sang ăn cắp? Đụ mẹ mày nhớ không? Hồi nhỏ tao kêu nó đi mua giùm gói thuốc. Người ta thối nó dư có 500 đồng bạc mà nó cũng chạy đi trả cho bằng được. Nói nó ăn cắp hả...?

Khôn đáp:
- Con đĩ già đó con cũng ghét nó lâu rồi. Nhưng mà ba chấp nó làm cái gì? Ba đụng tới nó chỉ dơ tay thôi.

Vừa nói Khôn vừa rót tách trà đưa cho ông Việt. Ông đón lấy nhấp một ngụm rồi dịu giọng:
- Tao tức giùm cho thằng Sang thôi. Nó khù khờ nên hay bị người ta ăn hiếp...
 
Đang chửi bới thì có tiếng gõ cửa. Sang bước ra mở thì thấy cha mình đang ngáp dài. Sang hỏi:
- Có chuyện gì vậy ba?

Ông Việt nói:
- Tao giật mình thức dậy đi tiểu, nghe tiếng mày la hét trong này tưởng có chuyện gì. Sao thức khuya vậy?

Sang thấy cha mình quan tâm thì vui lắm. Gã nhẹ nhàng nói:
- Sáng mai con được nghỉ, đang coi bộ phim hay quá nên ráng cho hết tập...

Ông Việt gãi gãi bụng rồi nói:
- Ừ, coi ngủ sớm đi nghen.

Tuy chỉ là vài câu đơn giản như vậy. Nhưng thực ra nó đã chứng minh rằng mối quan hệ giữa hai cha con đã tốt lên rất nhiều. Sang cảm thấy từ khi mình sinh hoạt điều độ, từ bỏ quay tay. Tinh thần cũng phấn chấn hơn trước. Làm gì cũng suông sẻ và đặc biệt là thần trí minh mẫn hơn.
Sang liền viết lại những thông tin quan trọng vào trong notepad rồi tắt máy đi ngủ. Sáng hôm kia gã tiếp tục đi làm như thường lệ. Giờ nghỉ trưa, gã vừa ăn vừa lục tìm thông tin của một giống cá. Bởi vì Hùng đang tập tành bán cá. Trong một tin nhắn cách đây 8 tháng trước. Một người anh đã chụp hình khoe với Hùng một giống cá mới của Thái Lan mới vừa ra mắt nên rất quý hiếm. Hùng tỏ vẻ rất quan tâm giống cá này và tiếc hùi hụi khi người anh kia không may bị tai nạn qua đời. Sang quyết bám vào chi tiết này để ra tay. Đang dò giữa chừng thì gã thấy cô bé làm bên phân xưởng bên cạnh đi ngang. Sang thích cô bé này lắm, nhưng đến nhìn cũng không dám. Kỹ năng dò tìm nick facebook cao như vậy mà gã tìm mãi không được nick của cô bé đó. Do đến tên của cổ Sang cũng không biết.
Ngày hôm sau, Sang lại lướt xam thì phát hiện ra một thread động trời. Sang không tin vào mắt mình, gã ú ớ không kêu được lời nào. Lửa giận trào lên như thác đổ. Tiện tay gã quăng mạnh ly cà phê đang uống giữa chừng vào tường. Tiếng Khôn bên ngoài hỏi:
- Gì đó Sang?

Sang đáp:
- Không, không có gì đâu. Em huơ tay làm đổ cái ly...

- Ừm, coi chừng miễng à...

Sang điên cuồng nhìn tên nick xam của thằng chủ thread.
- Con trym nhỏ, địt con mẹ mày!

Nội dung thread là gì mà Sang lại tức giận đến vậy? Đó là nàng thơ của Sang, cô bé nhỏ nhắn, trắng như que kẹo kia đã bị địt. Theo lời của Con chym nhỏ- chủ thread thì nàng đã bị nó địt lâu rồi, muốn share. Sang cung hai tay lại, muốn đập mạnh xuống bàn phím để giải tỏa cơn giận. Nhưng ngại cha và anh hỏi nhiều phiền hà nên gã cố nén cơn giận. Sang xách xe chạy như bay ra đường, đến một đồng ruộng la hét cho đã. Cho thỏa cái tâm trạng của một kẻ đang yêu gặp phải cú sốc lớn. Gã chửi thề, văng tục, đấm đá cật lực vào những cây chuối gần đó. Nước mắt Sang tuôn trào rơi ướt cả nền đất khô. Chợt gã ngước lên vì cảm giác có chuyện gì đó bất thường. Nước mắt của gã đâu có nhiều đến vậy? Ơ? Hình như nước đó có mùi khai khai và thui thúi.
Sang ngước mặt lên nhìn thì thấy một cái xác đang treo tòn teng trên cái cây cạnh bụi chuối, sát chỗ mà Sang đứng...
 
Sang ngã người ra phía sau, dụi dụi hai mắt nhìn lại thì cái cây và cả người treo cổ đều biến mất. Chợt một dòng khí lạnh chạy dọc sống lưng. Sang vội dắt xe chạy nhanh về nhà ngủ. Sang hôm sau thì Sang bị trúng gió nặng. Cũng may là bà chị qua chơi phát hiện kịp thời nên ở lại săn sóc. Không thì chắc Sang chịu nhịn đói do cha và anh đều đi làm hết. Sang nằm dưỡng bệnh, đầu óc nghĩ vu vơ.
- Tại sao mình lại gặp ma? Trên đời này có ma thiệt hay sao?

Gã nhớ lại khuôn mặt của Trọng và tự trấn an:
- Nếu quả thật là có ma thì mày đã về kiếm tao lâu rồi.

Sau khi đã nghĩ thông suốt, Sang liền cố ngủ cho lại sức. Gió thổi lùa vào làm cho cái chuông gió kêu lên từng tiếng. Trong cơn mơ mơ màng màng, Sang bỗng thấy có một người con gái mặt trắng bệch le lưỡi ra nhìn mình. Sang vốn là một kẻ sát nhân có chấp niệm cực mạnh. Chuyện hôm qua chỉ là do bất ngờ chứ chẳng hề dọa gã được lâu. Sang liền hỏi:
- Mày là ai? Tao với mày không thù không oán thì kiếm tao làm gì?

Chợt cô gái đó tuôn ra hai dòng lệ máu, chỉ tay một cái. Sang không rõ là bằng sức mạnh phi thường nào. Gã rõ ràng là đang nằm trên giường mà lại nhìn thấy nội dung trên máy tính. Đó là một bài viết về một vụ treo cổ tự tử. Lý do cụ thể ra sao thì không biết. Dường như cô gái ấy chỉ "khiến" cho Sang thấy rõ họ tên(dù đã bị viết tắt) của mình cùng tuổi tác và nơi phát hiện xác.
Sang giật mình tỉnh dậy, mồ hôi vã ra như tắm. Gã đưa tay vớ lấy cái điện thoại thì thấy đã 3h sáng. Sang phát hiện ra bệnh tình của mình đã khỏi hẳn. Khỏi một cách thần kỳ như chưa từng bị bệnh. Nhưng ngay lập tức, luồn khí lạnh lại chạy dọc sống lưng khiến Sang sực nhớ đến một điều gã cần kiểm tra ngay. Sang lập tức bật máy tính, gõ vào cái tên cùng nơi xảy ra vụ án mà gã đã nhìn thấy trong mơ. Kết quả liền đập ngay vào mắt gã. Dù tấm hình đã bị làm mờ phần mặt, nhưng bộ quần áo đó thì... Rõ ràng là của oan hồn mà Sang đã gặp đêm hôm kia và mới nằm mộng thấy lúc nãy. Sang bất giác nhìn xung quanh, không ngờ rằng trên đời này lại có cõi âm hiện hữu...
 
Gì thì gì, chứ Sang không để chuyện ấy ám ảnh mình quá lâu. Nhưng không hiểu do động cơ nào thúc đẩy. Gã vẫn copy link của bài báo về cô gái tự tử chưa rõ nguyên nhân đó tạo thành 1 file riêng. Sáng hôm sau gã lại đi làm như thường lệ. Cha và anh của Sang một mực kêu gã ở nhà nhưng gã không chịu. Thấy con nên thân nên hình, có trách nhiệm với công việc. Ông Việt cảm thấy vui không còn lời nào tả xiết.
Tối hôm đó Sang không chạy xe ôm mà ở nhà tịnh dưỡng cho khỏe hẳn. Đang lướt xam thì đột nhiên gã thấy có số 1 màu đỏ ở phần hộp thư. Mở ra xem thì thấy nick nhắn tin cho gã khá lạ, dường như chỉ tạo nick để đó chứ chưa đăng bình luận nào. Nội dung tin nhắn còn kỳ lạ không kém. Phía trên là tấm ảnh của một cô gái đang cười rất tươi. Bên dưới là phần nội dung "Nhờ anh giúp tôi tìn cho ra cô gái này rồi nói với cổ là chuyện không mắc mớ gì đến tôi. Xin cổ đừng có hại tôi".
Sang nhắn tin lại tỏ ý phân bua là mình không phải thám tử. Lại không biết gì về cô gái trong ảnh thì làm sao giúp được. Khoảng 12h đêm mới có tin nhắn hồi âm "Tôi biết là anh sẽ giúp được tôi. Anh cho tôi xin tài khoản tôi gửi anh chút tiền gọi là thù lao".
Sang cảm thấy không quá bất ngờ. Vì trên xam thiếu gì thằng rảnh dái, ưa chọc phá mọi người. Nghĩ vậy, gã bèn nảy ra ý muốn "ghẹo" thằng khùng này nên gửi luôn số tài khoản thật cho hắn. Chẳng ngờ chỉ độ hai chục phút sau, lúc này Sang vẫn còn đang nhắm mắt vì khó ngủ. Thì tiếng điện thoại vang lên, Sang vội vớ lấy vì nghĩ trong nhóm zalo có đứa bạn nào đó đăng tin hot. Chẳng ngờ rằng tài khoản ngân hàng của gã nhận được 30 triệu từ một người tên Long. Nội dung là tên nick đã nhắn tin cho Sang nhờ giúp đỡ trên xam kèm dòng chữ "xin anh hay giup do toi".
Điều này làm cho Sang cảm thấy cực kỳ khó hiểu. Gã mở xam lên thì chỉ thấy vỏn vẹn vài chữ "Tôi đã gửi tiền cho anh, mong anh hãy giúp tôi"...
Cả đêm hôm đó Sang đốt thuốc suy nghĩ về món tiền 30 triệu nhận được từ một thằng tâm thần. Nhiều kịch bản được đặt ra, nhưng Sang vội gạt đi vì nó quá hoang đường và phi lý. Ngồi suy nghĩ mãi chẳng tới đâu, Sang bèn bật máy tính lên. Nhìn tấm ảnh chân dung của cô gái mà người đàn ông tên Long gửi cho gã. Bất ngờ mắt Sang lóe sáng lên vì phát hiện được một chi tiết. Đó là phía sau lưng của cô gái có một tấm mái cuốn màu vàng. Bên trên có vài chữ màu đỏ nhìn hơi mờ.
Gã bèn copy hình đó vào photoshop, chỉnh levels, làm cho chữ đó "nổi" hết sức có thể và cuối cùng đọc được hai chữ "Ý Nhi". Quán cafe Ý Nhi này cách chỗ Sang cũng khá xa. Nhưng may mắn là gã lại biết quán cà phê này. Vậy là có được manh mối đầu tiên dù hơi mơ hồ. Vậy là ngay tối ngày hôm sau, gã liền lên đường đến quán cafe Ý Nhi một chuyến. Gã kêu một ly cà phê rồi lân la bắt chuyện với bà chủ quán. Cũng may là quán cà phê khá ế khách. Sau khi nói chuyện vòng lân một hồi, gã mới đề cập đến vấn đề chính. Gã đưa tấm hình của cô gái cho bà chủ xem. Nhưng bà chủ quán lắc đầu không biết đó là ai cả. Đúng lúc đó lại có khách vào quán nên Sang cũng không hỏi được gì thêm. Gã trầm ngâm suy nghĩ, tự trách mình vì khi không đi làm chuyện bao đồng. Món tiền 30 triệu gã đã cầm chắc trong tay, gã quỵt luôn thì thằng Long kia làm gì được gã. Gã đốt điếu thuốc, thả hồn vào làn khói suy nghĩ vẩn vơ. Bỗng mắt gã hướng qua con đường phía đối diện. Rồi gã lật đật mở điện thoại lên đối chiếu với cái gã vừa nhận thấy.
- Đúng rồi, nó đứng phía bên kia mà!

Sang tự vỗ vào đầu mình một cái vì lú lẫn. Cô gái trong tấm hình rõ ràng là đứng phía bên kia. Tấm mái cuốn ghi tên quán cà phê chỉ là lọt vào khung hình mà thôi. Sang bèn so sánh và đối chiếu góc độ. 8-90% bức hình này được chụp ở tiệm tạp hóa Bà Tuyết phía đối diện. Sang bèn tính tiền rồi lân la tiến tới hỏi mua gói thuốc. Ông chủ tiệm cũng khá xởi lởi, thấy Sang có cái hộp quẹt zippo đẹp thì khen vài câu. Sang thuận miệng đẩy đưa câu chuyện rồi vào đề:
- À chú, con có người bạn học. Tại con theo ba mẹ qua Cam nên bị mất liên lạc. Giờ muốn tìm lại mà tìm không thấy...

Nói rồi Sang chìa tấm hình ra. Ông chủ tiệm tạp hóa lấy kiếng đeo vào, nheo nheo con mắt rồi nói:
- Mất liên lạc mà sao cậu có hình của nó?

Sang cười:
- Dạ, cổ gửi cho con kèm theo địa chỉ. Mà con làm mất cái điện thoại nên tin nhắn trong zalo mất hết rồi. Tấm hình này hên là con có lưu trên facebook nên mới còn...

Ông chủ tiệm tạp hóa đã già nên chậm tiêu. Ông trầm ngâm ngẫm nghĩ một chút thì con của ông bước ra nhìn Sang một cái rồi nhìn vào bức ảnh trên điện thoại và nói:
- À, chị Tâm đây mà...

Sang vui mừng khôn xiết, hỏi dồn:
- Anh...anh biết địa chỉ của cổ không?

Gã con trai của chủ tiệm đột nhiên tỏ vẻ không vui. Một bà trong bàn tứ sắc phía trong nhà lên tiếng:
- Mấy bữa trước nó có tới đây đậu chếnh...

Sang đưa mặt vào nhìn rồi hỏi:
- Dạ, dì biết nhà cổ ở đâu không ạ?

Một ông già vừa đánh con bài xuống bàn vừa nói:
- Qua hẻm đối diện chỗ có cái hộp điện bự bự. Đi tới cuối hẻm rồi quẹo phải, thấy cái nhà ở giữa hai miếng đất trống là nhà nó đó!

Sang mỉm cười và nói:
- Dạ con cảm ơn chú!

Nói xong gã gật đầu chào rồi đi thẳng...
 
Địt mẹ tml. Mày đổi ngay sang voz cho tao. Xam toàn trâm anh thế phiệt, đức cao vọng trọng mà mày dám xúc phạm hả
 
Sang đang ngồi uống nước thì nhìn thấy một bà gìa khắc khổ đang ngồi bán vé số. Đây là một sự trùng hợp? Cũng có thể mà cũng có thể là không. Sang bước tới hỏi mua vài tờ rồi làm ra vẻ kinh ngạc hỏi:
- Bà là...bà có phải là bà của bé Ngọc không?

Cụ già nghe vậy thì ngạc nhiên lắm, ngước lên nhìn vị khách "sộp" của mình rồi hỏi:
- Cậu là...?

Sang đưa tay phân bua:
- Không, không! Con biết bà là tại vì con hay coi mấy vụ án trên mạng. Có thấy vụ của cháu bà, thấy bà cầm di ảnh của bé Ngọc ngồi trên phiên tòa mà con không cầm được nước mắt.

Nói đoạn, Sang đưa tay lên chùi chùi khóe mắt tỏ vẻ xúc động. Sang mời bà tới một quán nước gần đó thăm hỏi hồi lâu. Bà cụ kể lại hoàn cảnh của mình trong nước mắt khiến Sang cũng nghẹn giọng.
Sau vài câu an ủi, Sang tặng cho bà 500 ngàn với lời động viên:
- Thằng chó đẻ đó không thoát được đâu, con hứa với bà như vậy!

Bà già nhìn theo bóng Sang dần khuất trong dòng người dày đặc. Không ngờ trên đời còn có người tốt đến vậy. Bà không hề nghĩ gì nhiều khi Sang vẫn nhận ra bà dù chỉ từ một tấm hình chụp cách đây đã mấy năm.
Thật ra bằng những câu hỏi tưởng chừng như lảm nhảm ấy. Sang đã xác định được tin đồn của những đứa bán hàng online là thật. Thủ phạm lái xe tông chết đứa cháu gái yêu quý của bà sau khi được trắng án còn tới khủng bố bà rất nhiều. Do chỉ có một thân một mình, bà đành chịu cảnh vừa bị mất cháu, vừa bị thủ phạm nó chửi vào trong mặt.
Sau một thời gian, vụ việc ấy dần đi vào quên lãng. Ban đầu có nhiều cá nhân còn lập group này nọ nọ kia đòi lại công bằng cho cháu bé. Cuối cùng do lùm xùm tiền từ thiện giúp đỡ cho bà cụ mà cũng tan đàn xẻ nghé. Bà cụ dần trở nên cam chịu, bà cho rằng số mình nó vậy. Có lẽ kiếp trước bà ở ác cho nên mới phải chịu cảnh đau thương, cô độc tuổi già.
********
Nhờ biết tên họ của gã hung thủ, Sang liền tìm kiếm info của gã trên facebook và google. Do có nhiều người tên Hùng, việc tìm kiếm hết sức khó khăn. Phải mất thời gian hơn 1 tháng trời dò từng kết quả. Sang mới tìm được info của Hùng và lập tức khai thác toàn bộ thông tin của gã này bằng cách đọc từng tin Hùng viết trên tường.
Do là một kẻ háo danh, thích câu like. Hùng rất siêng trả lời từng tin nhắn trong tường facebook nhà mình. Do đó Sang dễ dàng sàng lọc các mối quan hệ thân sơ. Tìm kiếm sang cả facebook của những người đó. Cuối cùng Sang phát hiện Hùng có chơi liên quân. Đánh tên nick Liên Quân của Hùng lên google. Sang giật mình tức giận:
- Đụ bà nội nó! Lại là xammer!
Đụ má mấy thằng xamlol, nhề.
 
Đánh tên nick Liên Quân của Hùng lên google. Sang giật mình tức giận:
- Đụ bà nội nó! Lại là xammer!
Đụ mày thằng mặt lồn thớt, mày k sửa lại là Vê ô dét ơ hay là Ô tô cứt thì tao kêu gọi toàn thể ae Xamer tập trung cặc lại thọc vào mồm và đít mày, cho mày tét đít ra nhá :sure:
 
Sang ngã người ra phía sau, dụi dụi hai mắt nhìn lại thì cái cây và cả người treo cổ đều biến mất. Chợt một dòng khí lạnh chạy dọc sống lưng. Sang vội dắt xe chạy nhanh về nhà ngủ. Sang hôm sau thì Sang bị trúng gió nặng. Cũng may là bà chị qua chơi phát hiện kịp thời nên ở lại săn sóc. Không thì chắc Sang chịu nhịn đói do cha và anh đều đi làm hết. Sang nằm dưỡng bệnh, đầu óc nghĩ vu vơ.
- Tại sao mình lại gặp ma? Trên đời này có ma thiệt hay sao?

Gã nhớ lại khuôn mặt của Trọng và tự trấn an:
- Nếu quả thật là có ma thì mày đã về kiếm tao lâu rồi.

Sau khi đã nghĩ thông suốt, Sang liền cố ngủ cho lại sức. Gió thổi lùa vào làm cho cái chuông gió kêu lên từng tiếng. Trong cơn mơ mơ màng màng, Sang bỗng thấy có một người con gái mặt trắng bệch le lưỡi ra nhìn mình. Sang vốn là một kẻ sát nhân có chấp niệm cực mạnh. Chuyện hôm qua chỉ là do bất ngờ chứ chẳng hề dọa gã được lâu. Sang liền hỏi:
- Mày là ai? Tao với mày không thù không oán thì kiếm tao làm gì?

Chợt cô gái đó tuôn ra hai dòng lệ máu, chỉ tay một cái. Sang không rõ là bằng sức mạnh phi thường nào. Gã rõ ràng là đang nằm trên giường mà lại nhìn thấy nội dung trên máy tính. Đó là một bài viết về một vụ treo cổ tự tử. Lý do cụ thể ra sao thì không biết. Dường như cô gái ấy chỉ "khiến" cho Sang thấy rõ họ tên(dù đã bị viết tắt) của mình cùng tuổi tác và nơi phát hiện xác.
Sang giật mình tỉnh dậy, mồ hôi vã ra như tắm. Gã đưa tay vớ lấy cái điện thoại thì thấy đã 3h sáng. Sang phát hiện ra bệnh tình của mình đã khỏi hẳn. Khỏi một cách thần kỳ như chưa từng bị bệnh. Nhưng ngay lập tức, luồn khí lạnh lại chạy dọc sống lưng khiến Sang sực nhớ đến một điều gã cần kiểm tra ngay. Sang lập tức bật máy tính, gõ vào cái tên cùng nơi xảy ra vụ án mà gã đã nhìn thấy trong mơ. Kết quả liền đập ngay vào mắt gã. Dù tấm hình đã bị làm mờ phần mặt, nhưng bộ quần áo đó thì... Rõ ràng là của oan hồn mà Sang đã gặp đêm hôm kia và mới nằm mộng thấy lúc nãy. Sang bất giác nhìn xung quanh, không ngờ rằng trên đời này lại có cõi âm hiện hữu...
Tao đọc cứ tưởng lúc mày bệnh, dc chị chăm sóc thì lại có clip: Cậu em ốm và cô chị mai mắn :vozvn (17):
 
Gì thì gì, chứ Sang không để chuyện ấy ám ảnh mình quá lâu. Nhưng không hiểu do động cơ nào thúc đẩy. Gã vẫn copy link của bài báo về cô gái tự tử chưa rõ nguyên nhân đó tạo thành 1 file riêng. Sáng hôm sau gã lại đi làm như thường lệ. Cha và anh của Sang một mực kêu gã ở nhà nhưng gã không chịu. Thấy con nên thân nên hình, có trách nhiệm với công việc. Ông Việt cảm thấy vui không còn lời nào tả xiết.
Tối hôm đó Sang không chạy xe ôm mà ở nhà tịnh dưỡng cho khỏe hẳn. Đang lướt xam thì đột nhiên gã thấy có số 1 màu đỏ ở phần hộp thư. Mở ra xem thì thấy nick nhắn tin cho gã khá lạ, dường như chỉ tạo nick để đó chứ chưa đăng bình luận nào. Nội dung tin nhắn còn kỳ lạ không kém. Phía trên là tấm ảnh của một cô gái đang cười rất tươi. Bên dưới là phần nội dung "Nhờ anh giúp tôi tìn cho ra cô gái này rồi nói với cổ là chuyện không mắc mớ gì đến tôi. Xin cổ đừng có hại tôi".
Sang nhắn tin lại tỏ ý phân bua là mình không phải thám tử. Lại không biết gì về cô gái trong ảnh thì làm sao giúp được. Khoảng 12h đêm mới có tin nhắn hồi âm "Tôi biết là anh sẽ giúp được tôi. Anh cho tôi xin tài khoản tôi gửi anh chút tiền gọi là thù lao".
Sang cảm thấy không quá bất ngờ. Vì trên xam thiếu gì thằng rảnh dái, ưa chọc phá mọi người. Nghĩ vậy, gã bèn nảy ra ý muốn "ghẹo" thằng khùng này nên gửi luôn số tài khoản thật cho hắn. Chẳng ngờ chỉ độ hai chục phút sau, lúc này Sang vẫn còn đang nhắm mắt vì khó ngủ. Thì tiếng điện thoại vang lên, Sang vội vớ lấy vì nghĩ trong nhóm zalo có đứa bạn nào đó đăng tin hot. Chẳng ngờ rằng tài khoản ngân hàng của gã nhận được 30 triệu từ một người tên Long. Nội dung là tên nick đã nhắn tin cho Sang nhờ giúp đỡ trên xam kèm dòng chữ "xin anh hay giup do toi".
Điều này làm cho Sang cảm thấy cực kỳ khó hiểu. Gã mở xam lên thì chỉ thấy vỏn vẹn vài chữ "Tôi đã gửi tiền cho anh, mong anh hãy giúp tôi"...
Cả đêm hôm đó Sang đốt thuốc suy nghĩ về món tiền 30 triệu nhận được từ một thằng tâm thần. Nhiều kịch bản được đặt ra, nhưng Sang vội gạt đi vì nó quá hoang đường và phi lý. Ngồi suy nghĩ mãi chẳng tới đâu, Sang bèn bật máy tính lên. Nhìn tấm ảnh chân dung của cô gái mà người đàn ông tên Long gửi cho gã. Bất ngờ mắt Sang lóe sáng lên vì phát hiện được một chi tiết. Đó là phía sau lưng của cô gái có một tấm mái cuốn màu vàng. Bên trên có vài chữ màu đỏ nhìn hơi mờ.
Gã bèn copy hình đó vào photoshop, chỉnh levels, làm cho chữ đó "nổi" hết sức có thể và cuối cùng đọc được hai chữ "Ý Nhi". Quán cafe Ý Nhi này cách chỗ Sang cũng khá xa. Nhưng may mắn là gã lại biết quán cà phê này. Vậy là có được manh mối đầu tiên dù hơi mơ hồ. Vậy là ngay tối ngày hôm sau, gã liền lên đường đến quán cafe Ý Nhi một chuyến. Gã kêu một ly cà phê rồi lân la bắt chuyện với bà chủ quán. Cũng may là quán cà phê khá ế khách. Sau khi nói chuyện vòng lân một hồi, gã mới đề cập đến vấn đề chính. Gã đưa tấm hình của cô gái cho bà chủ xem. Nhưng bà chủ quán lắc đầu không biết đó là ai cả. Đúng lúc đó lại có khách vào quán nên Sang cũng không hỏi được gì thêm. Gã trầm ngâm suy nghĩ, tự trách mình vì khi không đi làm chuyện bao đồng. Món tiền 30 triệu gã đã cầm chắc trong tay, gã quỵt luôn thì thằng Long kia làm gì được gã. Gã đốt điếu thuốc, thả hồn vào làn khói suy nghĩ vẩn vơ. Bỗng mắt gã hướng qua con đường phía đối diện. Rồi gã lật đật mở điện thoại lên đối chiếu với cái gã vừa nhận thấy.
- Đúng rồi, nó đứng phía bên kia mà!

Sang tự vỗ vào đầu mình một cái vì lú lẫn. Cô gái trong tấm hình rõ ràng là đứng phía bên kia. Tấm mái cuốn ghi tên quán cà phê chỉ là lọt vào khung hình mà thôi. Sang bèn so sánh và đối chiếu góc độ. 8-90% bức hình này được chụp ở tiệm tạp hóa Bà Tuyết phía đối diện. Sang bèn tính tiền rồi lân la tiến tới hỏi mua gói thuốc. Ông chủ tiệm cũng khá xởi lởi, thấy Sang có cái hộp quẹt zippo đẹp thì khen vài câu. Sang thuận miệng đẩy đưa câu chuyện rồi vào đề:
- À chú, con có người bạn học. Tại con theo ba mẹ qua Cam nên bị mất liên lạc. Giờ muốn tìm lại mà tìm không thấy...

Nói rồi Sang chìa tấm hình ra. Ông chủ tiệm tạp hóa lấy kiếng đeo vào, nheo nheo con mắt rồi nói:
- Mất liên lạc mà sao cậu có hình của nó?

Sang cười:
- Dạ, cổ gửi cho con kèm theo địa chỉ. Mà con làm mất cái điện thoại nên tin nhắn trong zalo mất hết rồi. Tấm hình này hên là con có lưu trên facebook nên mới còn...

Ông chủ tiệm tạp hóa đã già nên chậm tiêu. Ông trầm ngâm ngẫm nghĩ một chút thì con của ông bước ra nhìn Sang một cái rồi nhìn vào bức ảnh trên điện thoại và nói:
- À, chị Tâm đây mà...

Sang vui mừng khôn xiết, hỏi dồn:
- Anh...anh biết địa chỉ của cổ không?

Gã con trai của chủ tiệm đột nhiên tỏ vẻ không vui. Một bà trong bàn tứ sắc phía trong nhà lên tiếng:
- Mấy bữa trước nó có tới đây đậu chếnh...

Sang đưa mặt vào nhìn rồi hỏi:
- Dạ, dì biết nhà cổ ở đâu không ạ?

Một ông già vừa đánh con bài xuống bàn vừa nói:
- Qua hẻm đối diện chỗ có cái hộp điện bự bự. Đi tới cuối hẻm rồi quẹo phải, thấy cái nhà ở giữa hai miếng đất trống là nhà nó đó!

Sang mỉm cười và nói:
- Dạ con cảm ơn chú!

Nói xong gã gật đầu chào rồi đi thẳng...
Chắc thằng @longtu bank mày 30 chẹo
 
cmay chửi nó nh quá. nó đéo viết nữa r đấy. đọc thích hay ko cungz nên tôn trọng nó. k thích thì out. thích thì vódka cho phát cho có động lực. k lẽ cmay thích đi xem các bài spam rác ở diễn đàn
 
Sang đi được vài bước thì sực nhớ ra, vội quay qua nói:
- Con cảm ơn mấy chú, mấy dì!

Nói rồi gã liền theo chỉ dẫn tìm đến nhà của cô gái tên Tâm, tuy nhiên cửa đã khóa ngoài. Căn nhà nhìn khá khang trang so với mặt bằng chung ở quanh đây. Bên ngoài còn có một khoảng sân nhỏ trồng đủ thứ cây cảnh. Chắc hẳn rằng chủ nhân đã vắng nhà khá lâu. Vì cây cối bên trong đã khô héo vì không có người tưới tiêu. Sang lấy điện thoại chụp lại chi tiết ngôi nhà. Lấy một cây tăm nhét vào cái khe bên dưới bản lề rồi quay bước định bỏ đi. Đúng lúc này thì có hai người phụ nữ tiến tới hỏi:
- Ủa? Anh tìm ai vậy?

Sang nở một nụ cười thân thiện rồi đường hoàng đáp:
- Dạ, em là bạn của Tâm mới từ bên Mỹ về. À mà hai chị ơi! Hai chị có số điện thoại của Tâm không? Tại em bị giật điện thoại nên mất số luôn. Tới đây tìm mấy ngày rồi mà không thấy cổ ở nhà.

Hai người phụ nữ tuổi cũng chừng ba mươi mấy. Ngó Sang một hồi, trong lòng coi bộ Sang là người đàng hoàng nên nói luôn:
- Ừm đúng rồi, nó đi đâu mấy tháng trời rồi không có gặp. Mà lâu lâu nó cũng đi vậy hoài à!

Người phụ nữ còn lại nói:
- Số điện thoại thì tụi tui không có. Tại nó hay đi đi về về thất thường nên không có giao tiếp nhiều...

Sang tỏ vẻ thất vọng thở dài rồi gã liền lấy cuốn sổ, xé một tờ giấy ra viết số điện thoại đưa cho hai ngưòi phụ nữ:
- Dạ, hai chị nếu thấy Tâm về thì gọi cho em được không ạ?

Hai người ngại ngùng nhìn nhau rồi nhận lấy tấm giấy. Sang bèn đánh lạc hướng:
- À mà hai chị là chị em sinh đôi à?

Hai người bèn cười nói:
- Đâu có, bạn trong xóm thôi!

Sang cười lại đáp:
- Nhìn hai chị giống thiệt mà, thôi em về đây!

Rồi gã chép miệng, làm ra bộ tiếc nuối:
- Lâu lắm mới về, tưởng được gặp...vậy mà..

Hai người thấy bộ dạng thểu não của Sang, đoán chừng gã có mối quan hệ mật thiết gì đó với Tâm. Sau một hồi suy nghĩ, thấy Sang bước đi liền gọi lại:
- Nè nè! Anh gì ơi!

Sang ngoái đầu lại, thắc mắc vì mình đã ghi tên trong tờ giấy rồi mà. Nhưng sự thắc mắc về việc hai người họ gọi gã lại là lớn hơn. Hai người lại tiếp tục ngần ngừ, Sang phải lên tiếng:
- Hai chị có gì muốn nói với em hả?

Người phụ nữ tròn trịa hơn nói với Sang:
- Nếu anh muốn tìm con Tâm thì thử tới tìm thằng Dũng coi sao!

Nói rồi người phụ nữ bèn chỉ đường đến nhà của Dũng mà không đợi Sang hỏi. Đàn bà chỉ đường thì...thôi bỏ! Sang nghe một hồi muốn quáng gà nên cười nói:
- Dạ dạ, em mới về nước nên không rành đường đâu. Hai chị có địa chỉ không? Viết cho em đi!

Người phụ nữ thấy vậy liền mượn giấy bút của Sang để ghi địa chỉ. Sang nhận được tờ giấy liền vui mừng nói:
- Cảm ơn hai chị nha!

Hai người phụ nữ cũng tươi cười đáp lễ:
- Không có chi!

Sang nhìn địa chỉ mà người phụ nữ đưa cho. Viết nó vào google rồi dò goole map. Phụ nữ đúng là phụ nữ! Đường gần xịch ở đây thôi mà chỉ hoài cũng không xong. Nhưng khi Sang vừa tìm được đến nơi thì lại thấy người dân tụ tập đen nghẹt. Bên ngoài còn có công an và dân phòng nữa. Sang tìm một người đàn ông có vẻ nhiều chuyện nhất rồi tiến tới hỏi:
- Anh ơi, nhà này xảy ra chuyện gì vậy?

Gã đàn ông đầu hói nheo mắt nhìn Sang rồi lọng ngọng nói:
- Hằng...hằng Dũng nó treo cổ chết ở trỏng á!

Sang tái mặt hỏi dồn:
- Trời! Nhà đó có phải là nhà số .... không anh?

Gã đàn ông trả lời tỉnh bơ:
- Ờ, ờ đúng rồi!

Sang đưa hai tay lên vuốt tóc, mồ hôi trên trán rịn ra. Nét mặt gã nhăn nhó vì mọi chuyện đều trùng hợp đến lạ. Vừa có được chút manh mối thì lại... Bên tai gã nghe văng vẳng tiếng bàn tán:
- Má nó lưỡi nó lè ra dài một khúc luôn...

- Dưới đất tao nói mày hả, cứt đái tè le! Nhìn mặt nó bầm tím thấy ghê lắm!
 
Sửa lần cuối:
Đột nhiên Sang cảm thấy nhợn nhợn ở cần cổ nên bèn tìm một góc nào đó để ói mửa. Mồ hôi gã đổ ra như tắm, lỗ tai nghe tiếng o o o như truyền hình bị mất đài. Gã cố nán lại để nghe ngóng một số thông tin thì được biết Dũng là một kẻ đào hoa. Không ai tin được là gã lại tự tử vì tình. Dũng hỏi gã thanh niên mập mập đang tỏ vẻ am hiểu ấy:
- Vì tình? Làm sao anh biết?

Gã đưa tay đẩy gọng kính cận lên rồi chìa điện thoại ra:
- Coi nè!

Cả đám người bèn xúm lại xem ké, thì ra là những bức ảnh bên trong hiện trường. Cảnh tượng quả thật rất ghê rợn...ben dưới đống phân mà nạn nhân thải ra có một tấm ảnh. Một tấm ảnh chụp Dũng và một người con gái đang tươi cười rất vui vẻ. Sang tái mặt nhận ra người con gái trong hình chính là Tâm. Gã bèn khều khều anh mập rồi thì thầm vài câu. Đại loại là gã tự xưng mình là cộng tác viên của một trang báo mạng. Muốn mua lại những bức ảnh của anh mập để câu view. Anh mập đồng ý và lập tức bắn những bức hình đó qua cho Sang. Sang sau khi nhận hàng với giá 200k liền quay trở về nhà vì trời đã khá khuya. Nhân tiện còn ghé mua mấy tô cháo vịt về cho cha và anh cùng ăn.
Suốt cả ngày hôm sau, Sang làm việc mà cứ mơ mơ màng màng, suýt nữa xảy ra tai nạn. Xong việc, gã lái xe chạy như bay về nhà rồi bắt đầu phân tích những dữ liệu mình có. Sang lập ra một bảng chi tiết các manh mối mình nắm trong tay, nhưng vẫn còn khá mơ hồ. Gã bèn mở facebook lên, search thông tin vụ án vì thông thường bên dưới mục bình luận sẽ có nhiều thứ hay ho. Sang pm tổng cộng hơn 6 7 người tỏ ra am hiểu, tự nhận là quen biết nạn nhân nhưng đa số đều là xạo lồn. Chỉ có một người cmt vô thưởng vô phạt là "Mất dạy như tụi này chết là đáng" thì chưa thấy hồi âm.
Đến trưa hôm sau, khi Sang vừa nghỉ trưa check điện thoại thì thấy có tin nhắn cách đó 40 phút hơn.
"Lũ chó này nó lập nhóm chăn rau trên zalo. Chuyên lừa dụ dỗ mấy em nhẹ dạ cả tin rồi bề hội đồng. Sau đó còn gửi hình sex cho bồ với chồng người ta nữa".
Sang nghe thấy quen quen, hình như là... Hình như là!
Lúc này thì khuôn mặt của Trọng hiện ra, thì thằng khốn nạn Dũng này cũng hại người ta bằng thủ đoạn tương tự. Sang nhủ thầm:
- Có khi nào tụi nó có liên quan tới nhau hay không?

Cùng lúc này thì có cuộc gọi đến, là số lạ. Vừa bắt máy, bên kia đầu dây đã dồn dập:
- Con Tâm nó đang tìm tao! Nó muốn giết tao!

Sang ngạc nhiên hỏi lại:
- Cái gì? Ai ở đầu dây vậy?

Giọng bên kia đáp:
- Xin lỗi, xin lỗi. Lộn số rồi...

Xong rồi bên kia cúp cái kịch, Sang bắt đầu cảm thấy hoang mang. Cứ như mình đang rơi vào một vòng xoáy bí ẩn nào đó... Gã chép số điện thoại vừa nãy vào facebook thì kết quả hết sức bất ngờ. Nó hiện ra facebook của Hùng, gã mà Sang đang trù bị kế hoạch để thay bé Ngọc trả thù...
 
Top