Bạn trai thu nhập 50 triệu/tháng, đi ăn phở vẫn đòi chia đôi tiền

Người yêu em lịch lãm, tốt tính nhưng hơi chi li trong chuyện tiền bạc khiến em băn khoăn, lưỡng lự khi anh đề nghị kết hôn.
Em nhận lời yêu anh được nửa năm nay. Em được nhiều người đánh giá là cao ráo, xinh xắn. Trước khi nhận lời quen anh, em cũng được không ít chàng trai để ý.
Trước đó, chúng em có gần 1 năm quen biết nhau nhưng không quá thân thiết. Một lần, anh gọi điện nhờ em tư vấn một số việc về vấn đề thuế cho công ty – chuyên ngành của em học, nên chúng em nói chuyện nhiều hơn.
Anh là người đàn ông chững chạc, chín chắn. Anh đang kinh doanh riêng, ngoài căn hộ chung cư đang ở, anh có thêm một căn nhà khác (do bố mẹ để lại) để cho thuê. Vì vậy thu nhập của anh không dưới 50 triệu/tháng.



Ai cũng bảo em, với những điều kiện đó, em còn ngần ngại gì khi anh muốn tiến xa hơn? Nhưng có ở ‘trong chăn mới biết chăn có rận’. Anh có nhiều điểm khiến em phải suy nghĩ.

Cụ thể, em thấy anh hơi tính toán và chi li trong chuyện tiền bạc. Trong thời gian yêu nhau, anh chưa bao giờ mời em đi ăn nhà hàng, xem phim hay đi du lịch như các cặp đôi khác.

Mỗi lần hẹn hò, anh thường mua đồ ăn về nhà rồi chúng em cùng nấu nướng. Ăn xong, chúng em uống nước cũng tại nhà anh, chứ không đi ra các quán cà phê, trà sữa…

Trong thời gian yêu nhau, anh cũng chưa bao giờ tặng em một món quà nào. Trong khi vào ngày sinh nhật anh, em có tặng quà cho anh. Mặc dù lương không cao nhưng em cũng cố chọn món quà tốt, giá trị để tặng anh.

Một lần, vào ngày 8/3, cả ngày anh không có hoa, quà cho em. Đến tối, anh lại đón em sang nhà anh nấu ăn. Anh lý giải, ăn ngoài hàng quán vừa đắt tiền vừa không đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm.

Căn hộ anh đang ở có thêm em họ anh đến ở cùng. Người em này không phải trả tiền phòng nhưng bù lại em ấy phải trả hết các khoản điện, nước, phí chung cư… thay anh. Có lần anh nói với em, anh cho em ấy ở cũng chỉ vì anh đỡ được các khoản đó.
Em nghe anh nói và nhận thấy anh hơi tính toán, ngay cả với người nhà của mình.

Hẹn hò mà chỉ quanh quẩn ở nhà khiến em rất bức bí. Em nhiều lần đề nghị anh đi ăn, đi xem phim… Em nói nhiều khiến anh phải miễn cưỡng đồng ý. Để anh khỏi lăn tăn, mỗi lần đi ăn, đi chơi em đều chủ động trong vấn đề tiền nong.

Nếu lần này anh trả tiền thì lần sau em sẽ trả hoặc những hôm đi ăn đồ hải sản tốn tiền triệu, em đều chủ động đưa lại cho anh một nửa. Những lần như thế, anh đều cầm, không ngại ngần gì. Cứ như vậy, anh mặc định chúng em phải chia đôi tình phí.
Vì thế nên những lần sau đó, anh thoải mái hơn khi ra ngoài ăn uống. Tuy nhiên có chuyện khiến em phải suy nghĩ lại về mối quan hệ này.

Đó là lần chúng em đi ăn phở ở trên phố. Em và anh gọi 2 bát phở và quẩy, nước uống. Số tiền ăn của hôm đó khoảng 120 nghìn đồng. Sau khi ăn, anh đứng dậy thanh toán tiền nhưng hôm đó em quên không mang ví. Anh không thấy em chủ động chia tiền như mọi ngày thì nửa đùa nửa thật hỏi.

Khi em nói đã để quên ví ở nhà, anh tỏ vẻ không vui. Suốt dọc đường về, em suy nghĩ rất nhiều về vấn đề này. Ngoài chuyện tiền nong, anh có nhiều điểm tốt như không rượu chè, không lăng nhăng, chăm chỉ làm ăn và cũng rất tốt với em.
Nhưng sống với một người đàn ông quá tính toán trong tiền bạc, liệu em có thể hòa hợp suốt đời?

Ba mẹ em cho rằng, đàn ông chặt chẽ một tí sẽ có lợi khi về chung một nhà. Anh sẽ chăm lo cho gia đình trong khi đàn ông thoáng tính thì phung phí tiền bạc, không biết vun vén.
Em còn tình cảm với anh, mong muốn tính chuyện lâu dài nhưng em băn khoăn quá. Xin mọi người cho em lời khuyên.
Độc giả giấu tên
 
Sao Rách vậy? Mới năm nào còn củ rưởi vozer còn thấy mà ham như cái túi của thằng Cây ATM? Bảo sao lương tâm viết lách cho chó nó tha
Bài tâm sự chỉ được vậy thôi bạn ơi. Bọn thực tập, cộng tác viên còn không có 150k lên bài, bị đứa duyệt bài nó ăn chặn mất. Đứa nào được đăng bài có bút danh là mừng lắm rồi, xong share view, like tè le mới có được 150k thưởng của tòa soạn.

Bạn phỏng vấn chuyên gia, bài viết có nội dung kiến thức, thì được luôn 300k, nhưng thường cũng phải có quà biếu chuyên gia, luật sư.

Bài đưa tin, có hình ảnh, tai nạn gà chết chó chết, cháy nhà, cướp hiếp giết thì được 500k.

Bài nào đếm tầng nhà, bóc phốt sai phạm, thì được hung thủ hoặc nạn nhân cho tiền, tầm 2 triệu - 5 triệu tùy vụ, nhưng cũng phải nộp về cho biên tập hoặc tổng biên tập, tôi chỉ cầm được 1,5 củ thôi. Mà lúc bị chúng nó đấm lại thì tôi chịu chứ bọn kia có nhận đâu, nên cứ ký "nhóm phóng viên" cho lành.
 
Ng ta biết quý trọng đồng tiền ông kêu bủn xỉn.loại óc chó như m.bố mẹ địt báo hiếu đc 1 đồng đi sĩ gái k nhục à
Quý trọng khác bủn xỉn ông bạn ạ, tiếc 10k xăng thì chạy bộ cmnd. Bố mày báo hiếu bố mẹ nhiều hơn mày đấy tml, còn hơn khối thằng 4 mùa suốt ngày đi báo hiếu mấy con 4`
 
Bài tâm sự chỉ được vậy thôi bạn ơi. Bọn thực tập, cộng tác viên còn không có 150k lên bài, bị đứa duyệt bài nó ăn chặn mất. Đứa nào được đăng bài có bút danh là mừng lắm rồi, xong share view, like tè le mới có được 150k thưởng của tòa soạn.

Bạn phỏng vấn chuyên gia, bài viết có nội dung kiến thức, thì được luôn 300k, nhưng thường cũng phải có quà biếu chuyên gia, luật sư.

Bài đưa tin, có hình ảnh, tai nạn gà chết chó chết, cháy nhà, cướp hiếp giết thì được 500k.

Bài nào đếm tầng nhà, bóc phốt sai phạm, thì được hung thủ hoặc nạn nhân cho tiền, tầm 2 triệu - 5 triệu tùy vụ, nhưng cũng phải nộp về cho biên tập hoặc tổng biên tập, tôi chỉ cầm được 1,5 củ thôi. Mà lúc bị chúng nó đấm lại thì tôi chịu chứ bọn kia có nhận đâu, nên cứ ký "nhóm phóng viên" cho lành.
Đúng là trong chăn mới biết chăn nóng vkl
 
Bài tâm sự chỉ được vậy thôi bạn ơi. Bọn thực tập, cộng tác viên còn không có 150k lên bài, bị đứa duyệt bài nó ăn chặn mất. Đứa nào được đăng bài có bút danh là mừng lắm rồi, xong share view, like tè le mới có được 150k thưởng của tòa soạn.

Bạn phỏng vấn chuyên gia, bài viết có nội dung kiến thức, thì được luôn 300k, nhưng thường cũng phải có quà biếu chuyên gia, luật sư.

Bài đưa tin, có hình ảnh, tai nạn gà chết chó chết, cháy nhà, cướp hiếp giết thì được 500k.

Bài nào đếm tầng nhà, bóc phốt sai phạm, thì được hung thủ hoặc nạn nhân cho tiền, tầm 2 triệu - 5 triệu tùy vụ, nhưng cũng phải nộp về cho biên tập hoặc tổng biên tập, tôi chỉ cầm được 1,5 củ thôi. Mà lúc bị chúng nó đấm lại thì tôi chịu chứ bọn kia có nhận đâu, nên cứ ký "nhóm phóng viên" cho lành.
@tuanbanh24 bạn ơi, nghề báo khổ cực lắm.
 
@tuanbanh24 bạn ơi, nghề báo khổ cực lắm.
Đm tôi đéo nghĩ nghề báo của các anh lại lom dom khổ thế này :vozvn (4):.... thôi thì cũng vì miếng ăn
Anh cho tôi hỏi anh có thẻ nhà béo ko ? Hay chỉ gọi là cộng tác viên thôi ?
Đm thế hoá ra nhà báo phóng viên là nghèo còn bọn tbt là đớp dầy nhất à
 
Người yêu em lịch lãm, tốt tính nhưng hơi chi li trong chuyện tiền bạc khiến em băn khoăn, lưỡng lự khi anh đề nghị kết hôn.
Em nhận lời yêu anh được nửa năm nay. Em được nhiều người đánh giá là cao ráo, xinh xắn. Trước khi nhận lời quen anh, em cũng được không ít chàng trai để ý.
Trước đó, chúng em có gần 1 năm quen biết nhau nhưng không quá thân thiết. Một lần, anh gọi điện nhờ em tư vấn một số việc về vấn đề thuế cho công ty – chuyên ngành của em học, nên chúng em nói chuyện nhiều hơn.
Anh là người đàn ông chững chạc, chín chắn. Anh đang kinh doanh riêng, ngoài căn hộ chung cư đang ở, anh có thêm một căn nhà khác (do bố mẹ để lại) để cho thuê. Vì vậy thu nhập của anh không dưới 50 triệu/tháng.



Ai cũng bảo em, với những điều kiện đó, em còn ngần ngại gì khi anh muốn tiến xa hơn? Nhưng có ở ‘trong chăn mới biết chăn có rận’. Anh có nhiều điểm khiến em phải suy nghĩ.

Cụ thể, em thấy anh hơi tính toán và chi li trong chuyện tiền bạc. Trong thời gian yêu nhau, anh chưa bao giờ mời em đi ăn nhà hàng, xem phim hay đi du lịch như các cặp đôi khác.

Mỗi lần hẹn hò, anh thường mua đồ ăn về nhà rồi chúng em cùng nấu nướng. Ăn xong, chúng em uống nước cũng tại nhà anh, chứ không đi ra các quán cà phê, trà sữa…

Trong thời gian yêu nhau, anh cũng chưa bao giờ tặng em một món quà nào. Trong khi vào ngày sinh nhật anh, em có tặng quà cho anh. Mặc dù lương không cao nhưng em cũng cố chọn món quà tốt, giá trị để tặng anh.

Một lần, vào ngày 8/3, cả ngày anh không có hoa, quà cho em. Đến tối, anh lại đón em sang nhà anh nấu ăn. Anh lý giải, ăn ngoài hàng quán vừa đắt tiền vừa không đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm.

Căn hộ anh đang ở có thêm em họ anh đến ở cùng. Người em này không phải trả tiền phòng nhưng bù lại em ấy phải trả hết các khoản điện, nước, phí chung cư… thay anh. Có lần anh nói với em, anh cho em ấy ở cũng chỉ vì anh đỡ được các khoản đó.
Em nghe anh nói và nhận thấy anh hơi tính toán, ngay cả với người nhà của mình.

Hẹn hò mà chỉ quanh quẩn ở nhà khiến em rất bức bí. Em nhiều lần đề nghị anh đi ăn, đi xem phim… Em nói nhiều khiến anh phải miễn cưỡng đồng ý. Để anh khỏi lăn tăn, mỗi lần đi ăn, đi chơi em đều chủ động trong vấn đề tiền nong.

Nếu lần này anh trả tiền thì lần sau em sẽ trả hoặc những hôm đi ăn đồ hải sản tốn tiền triệu, em đều chủ động đưa lại cho anh một nửa. Những lần như thế, anh đều cầm, không ngại ngần gì. Cứ như vậy, anh mặc định chúng em phải chia đôi tình phí.
Vì thế nên những lần sau đó, anh thoải mái hơn khi ra ngoài ăn uống. Tuy nhiên có chuyện khiến em phải suy nghĩ lại về mối quan hệ này.

Đó là lần chúng em đi ăn phở ở trên phố. Em và anh gọi 2 bát phở và quẩy, nước uống. Số tiền ăn của hôm đó khoảng 120 nghìn đồng. Sau khi ăn, anh đứng dậy thanh toán tiền nhưng hôm đó em quên không mang ví. Anh không thấy em chủ động chia tiền như mọi ngày thì nửa đùa nửa thật hỏi.

Khi em nói đã để quên ví ở nhà, anh tỏ vẻ không vui. Suốt dọc đường về, em suy nghĩ rất nhiều về vấn đề này. Ngoài chuyện tiền nong, anh có nhiều điểm tốt như không rượu chè, không lăng nhăng, chăm chỉ làm ăn và cũng rất tốt với em.
Nhưng sống với một người đàn ông quá tính toán trong tiền bạc, liệu em có thể hòa hợp suốt đời?

Ba mẹ em cho rằng, đàn ông chặt chẽ một tí sẽ có lợi khi về chung một nhà. Anh sẽ chăm lo cho gia đình trong khi đàn ông thoáng tính thì phung phí tiền bạc, không biết vun vén.
Em còn tình cảm với anh, mong muốn tính chuyện lâu dài nhưng em băn khoăn quá. Xin mọi người cho em lời khuyên.
Độc giả giấu tên
Em gái này, anh khuyên thật nếu nó kinh doanh riêng và có cả chung cư cho thuê mà 1 tháng có mỗi trên dưới 50tr 1 tháng thì em bỏ nó đi vì thằng này là thằng ăn hại.
 
Đm bạn tao 30t đi tán gái mà cũng bảo tốn xăng 10km lên nhà nó trọ ở hqv, rồi đi chơi cũng chỉ cốc nc mía là to rồi. Nó chửi tml nào ngu mang tiền đãi gà rừng thì chết. Mk đời lắm thằng bủn xỉn vkl

đéo có thì phải chịu , nghèo nghèo nên tâm tính nó cũng hơi hèn hèn đi ông ạ
 
Thôi. Bỏ đi mà làm người bt e nhé. Tiền thì mình làm ra đc, chứ người hợp mình thì kiếm mới khó. Thể loại biết tính toán chi tiêu phù hợp vs đồng lương của mình nó khác so vs cái thể loại keo kiệt bùn xỉn này.
Nó kiếm tiền cho lắm xong tích trữ không tiêu xài gì mà lại là đàn ông, công nhận cũng nể thằng đó vê lờ ấy chứ
 
Mấy bài báo như này giật tít vl. T nghĩ là đọc cho vui chứ k nên bày tỏ thái độ làm gì vì làm gì có đủ thông tin và phần lớn bài viết quá 1 chiều từ 1 người.
Cứ cho là 50 triệu/tháng thật thì có ai biết ổng chi tiêu ntn. Nhỡ may ông có người nhà chạy bệnh ung thư (mà ông lại là trụ cột gia đình và cũng là người chủ chi tiền chạy bệnh ung thư) thì lại chẳng chi li
Những thằng kiếm đc 50tr/tháng thì nó cũng phải biết giao tiếp qua lại với đối tác, sếp ,đồng nghiệp chứ chả ai ki bo kẹt xỉn, ở cái tầm giỏi thì nó sẽ chi những gì đáng chi chứ ko ki bo. Với tao nói thật, đa số những thằng lương vài chục thằng nào cũng nợ ngân hàng cả trăm đến vài trăm :d
 
Lấy mạnh mục đích của mày là tiền mà vào nhà đấy bán cmn 2 căn hộ đi
 
Câu chuyện này thật ra thì, éo biểt chăn chuối hay chăn rau nên nó phải thế.
 
Người yêu em lịch lãm, tốt tính nhưng hơi chi li trong chuyện tiền bạc khiến em băn khoăn, lưỡng lự khi anh đề nghị kết hôn.
Em nhận lời yêu anh được nửa năm nay. Em được nhiều người đánh giá là cao ráo, xinh xắn. Trước khi nhận lời quen anh, em cũng được không ít chàng trai để ý.
Trước đó, chúng em có gần 1 năm quen biết nhau nhưng không quá thân thiết. Một lần, anh gọi điện nhờ em tư vấn một số việc về vấn đề thuế cho công ty – chuyên ngành của em học, nên chúng em nói chuyện nhiều hơn.
Anh là người đàn ông chững chạc, chín chắn. Anh đang kinh doanh riêng, ngoài căn hộ chung cư đang ở, anh có thêm một căn nhà khác (do bố mẹ để lại) để cho thuê. Vì vậy thu nhập của anh không dưới 50 triệu/tháng.



Ai cũng bảo em, với những điều kiện đó, em còn ngần ngại gì khi anh muốn tiến xa hơn? Nhưng có ở ‘trong chăn mới biết chăn có rận’. Anh có nhiều điểm khiến em phải suy nghĩ.

Cụ thể, em thấy anh hơi tính toán và chi li trong chuyện tiền bạc. Trong thời gian yêu nhau, anh chưa bao giờ mời em đi ăn nhà hàng, xem phim hay đi du lịch như các cặp đôi khác.

Mỗi lần hẹn hò, anh thường mua đồ ăn về nhà rồi chúng em cùng nấu nướng. Ăn xong, chúng em uống nước cũng tại nhà anh, chứ không đi ra các quán cà phê, trà sữa…

Trong thời gian yêu nhau, anh cũng chưa bao giờ tặng em một món quà nào. Trong khi vào ngày sinh nhật anh, em có tặng quà cho anh. Mặc dù lương không cao nhưng em cũng cố chọn món quà tốt, giá trị để tặng anh.

Một lần, vào ngày 8/3, cả ngày anh không có hoa, quà cho em. Đến tối, anh lại đón em sang nhà anh nấu ăn. Anh lý giải, ăn ngoài hàng quán vừa đắt tiền vừa không đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm.

Căn hộ anh đang ở có thêm em họ anh đến ở cùng. Người em này không phải trả tiền phòng nhưng bù lại em ấy phải trả hết các khoản điện, nước, phí chung cư… thay anh. Có lần anh nói với em, anh cho em ấy ở cũng chỉ vì anh đỡ được các khoản đó.
Em nghe anh nói và nhận thấy anh hơi tính toán, ngay cả với người nhà của mình.

Hẹn hò mà chỉ quanh quẩn ở nhà khiến em rất bức bí. Em nhiều lần đề nghị anh đi ăn, đi xem phim… Em nói nhiều khiến anh phải miễn cưỡng đồng ý. Để anh khỏi lăn tăn, mỗi lần đi ăn, đi chơi em đều chủ động trong vấn đề tiền nong.

Nếu lần này anh trả tiền thì lần sau em sẽ trả hoặc những hôm đi ăn đồ hải sản tốn tiền triệu, em đều chủ động đưa lại cho anh một nửa. Những lần như thế, anh đều cầm, không ngại ngần gì. Cứ như vậy, anh mặc định chúng em phải chia đôi tình phí.
Vì thế nên những lần sau đó, anh thoải mái hơn khi ra ngoài ăn uống. Tuy nhiên có chuyện khiến em phải suy nghĩ lại về mối quan hệ này.

Đó là lần chúng em đi ăn phở ở trên phố. Em và anh gọi 2 bát phở và quẩy, nước uống. Số tiền ăn của hôm đó khoảng 120 nghìn đồng. Sau khi ăn, anh đứng dậy thanh toán tiền nhưng hôm đó em quên không mang ví. Anh không thấy em chủ động chia tiền như mọi ngày thì nửa đùa nửa thật hỏi.

Khi em nói đã để quên ví ở nhà, anh tỏ vẻ không vui. Suốt dọc đường về, em suy nghĩ rất nhiều về vấn đề này. Ngoài chuyện tiền nong, anh có nhiều điểm tốt như không rượu chè, không lăng nhăng, chăm chỉ làm ăn và cũng rất tốt với em.
Nhưng sống với một người đàn ông quá tính toán trong tiền bạc, liệu em có thể hòa hợp suốt đời?

Ba mẹ em cho rằng, đàn ông chặt chẽ một tí sẽ có lợi khi về chung một nhà. Anh sẽ chăm lo cho gia đình trong khi đàn ông thoáng tính thì phung phí tiền bạc, không biết vun vén.
Em còn tình cảm với anh, mong muốn tính chuyện lâu dài nhưng em băn khoăn quá. Xin mọi người cho em lời khuyên.
Độc giả giấu tên
Về m thèm ăn cg nó cũng méo cho m ăn đâu. Mặc định ăn chim là free
 
Lại mấy thằng lều báo vnexpress giả văn phong ngô ngọng tự viết bài mục Tâm sự.
Bao năm rồi ko đổi cách viết. Tao góp ý thằng vnexpress nào qua đây là thi thoảng phải đổi người chế bài cho nó đa dạng nhé.
 
Dạo này mục tâm sự độc giả của Vnexpress cũng có btv tàu ngầm ở đây à?
 
Bạn có yêu họ không? Nếu yêu, tính toán cũng là một ưu điểm đó. He he. Với mình, yêu nhau là phải cùng nhau giải quyết vấn đề.Đã bao giờ bạn nói chuyện với họ về vấn đề này chưa? Bạn có thể thẳng thắn góp ý, xem ý kiến họ ra sao? Họ có thể lùi một bước vì bạn, bạn có thể lùi vì họ thì tiếp tục, còn không chia sẻ được ổn thỏa thì tìm người khác sẽ tốt hơn. Vấn đề quan trọng, bạn yêu họ không, và có muốn giải quyết vấn đề không mà thôi!
Tao không tưởng tượng được có thằng đàn ông bủn xỉn như thế này. @Di Di cứ thử tưởng tượng sau khi cưới nhau về có bầu nó cũng đéo cho đi khám vì thằng bủn xỉn nó sẽ lý luận ông bà bố mẹ nó ngày xưa có khám thai đéo bao giờ đâu, bị ốm nó sẽ bảo chưa có biểu hiện sắp chết là chưa nguy hiểm thì đi khám làm gì cho tốn tiền? Bố mẹ vợ/họ hàng nhà vợ ốm nó đéo cho đi thăm vì sợ tốn tiền, hàng ngày nó đưa 50k cho đi chợ, hàng ngày tiêu xài cái gì thì phải nhớ mà ghi mà báo cáo chi tiết, vợ đi chợ về nó mang cân đo đong đếm lại số lượng hàng mua xem có khớp với sô tiền khai báo không?
Đấy, tao chỉ ví dụ vậy thôi, cao to đẹp zai thì 2 lần chịch là quen, tiền nó nhiều về nó cũng đéo cho biết mà nó giữ khư khư canh vợ như cảnh trộm trong nhà.
Túm lại, bỏ chạy càng nhanh càng tốt nhá.
 
Sửa lần cuối:
Tao không tưởng tượng được có thằng đàn ông bủn xỉn như thế này. @Di Di cứ thử tưởng tượng sau khi cưới nhau về có bầu nó cũng đéo cho đi khám vì thằng bủn xỉn nó sẽ lý luận ông bà bố mẹ nó ngày xưa có khám thai đéo bao giờ đâu, bị ốm nó bảo chưa có biểu hiện sắp chết thì đi khám làm gì cho tốn tiền, bố mẹ vợ/họ hàng nhà vợ ốm nó đéo cho đi thăm vì sợ tốn tiền, hàng ngày nó đưa 50k cho đi chợ, hàng ngày tiêu xài cái gì thì phải nhớ mà ghi mà báo cáo chi tiết, vợ đi chợ về nó mang cân đo đong đếm lại số lượng hàng mua xem có khớp với sô tiền khai báo không?
Đấy, tao chỉ ví dụ vậy thôi, cao to đẹp zai thì 2 lần chịch là quen, tiền nó nhiều về nó cũng đéo cho biết mà nó giữ khư khư canh vợ như cảnh trộm trong nhà.
Túm lại, bỏ chạy càng nhanh càng tốt nhá.
Mọi việc có thể giải quyết mà, nếu vào mình, mình sẽ tự kiếm, ai chả có cách trị. Đây là mình đang bảo thế vì bạn ấy đang lăn tăn. Nếu bạn ấy dứt khoát như bạn thì có cần hỏi vậy ko? Người ta có luyến tiếc mà
 
Đàn ông nó yêu thật nó kiếm đủ cớ để mời đi ăn, để trả tiền hộ, hơi sức đâu đi để ý chi li mấy đồng với người yêu. Ngoài đời đứa con gái nào gặp thằng đàn ông ki bo thế này vẫn thắc mắc yêu hay không yêu thì tao nghĩ đứa con gái đấy đần
.
 
Đàn ông nó yêu thật nó kiếm đủ cớ để mời đi ăn, để trả tiền hộ, hơi sức đâu đi để ý chi li mấy đồng với người yêu. Ngoài đời đứa con gái nào gặp thằng đàn ông ki bo thế này vẫn thắc mắc yêu hay không yêu thì tao nghĩ đứa con gái đấy đần
.
Chạ phại, suy nghĩ mỗi người mỗi khác. Nhưng tao vẫn vodka cho thằng nào thoáng một tí, thế đàn bà nó mới phục
 
Với những thằng kieu ƠGIÊNI GRĂNGĐÊ nó sẽ yêu tiền hơn yêu vợ, nó sẽ lý luận là tiền của mình kiếm được là tiền của mình, tiền của vợ kiếm được trong thời kỳ hôn nhân là tiền của chung, tiêu gì cũng phải được sự đồng ý của nó, có shit mà được xử lý kiểu của @ Di Di nhé.
Chị em phụ nữ khi dính tình cảm đầu óc dễ lú, éo minh mẫn nên hành động không có sự dẫn dắt của lý trí.
Túm lại bỏ là bỏ, càng nhanh càng tốt.
 
Với những thằng kieu ƠGIÊNI GRĂNGĐÊ nó sẽ yêu tiền hơn yêu vợ, nó sẽ lý luận là tiền của mình kiếm được là tiền của mình, tiền của vợ kiếm được trong thời kỳ hôn nhân là tiền của chung, tiêu gì cũng phải được sự đồng ý của nó, có shit mà được xử lý kiểu của @ Di Di nhé.
Chị em phụ nữ khi dính tình cảm đầu óc dễ lú, éo minh mẫn nên hành động không có sự dẫn dắt của lý trí.
Túm lại bỏ là bỏ, càng nhanh càng tốt.
Ừ, cơ mà họ yêu, thì sao nhờ! Mình thì mình lướt, hoặc mình tự kiếm hoặc mình nghĩ cách trị, hoặc gì gì đó. Chứ mình ko phân vân thế bao giờ
 
Ừ, cơ mà họ yêu, thì sao nhờ! Mình thì mình lướt, hoặc mình tự kiếm hoặc mình nghĩ cách trị, hoặc gì gì đó. Chứ mình ko phân vân thế bao giờ
Mấy nhóc nó bị cảm xúc bản năng chi phối do hoocmon tiết ra nhiều quá thôi, thấy thằng kia nhiều tiền nên ngưỡng mộ, tưởng ở với nó sẽ có phúc hưởng chung nên thích :) , cứ cố lấy nó đi rồi thực tế sẽ cho câu trả lời :) đi ăn bắt tự trả tiền là đàn ông nó đang coi thường đấy. Đàn ông khi nó yêu nó sẵn sàng ăn mì tôm cả tháng nhưng không tiếc tiền mời người yêu vào nhà hàng nhé :)
 
Mấy nhóc nó bị cảm xúc bản năng chi phối do hoocmon tiết ra nhiều quá thôi, thấy thằng kia nhiều tiền nên ngưỡng mộ, tưởng ở với nó sẽ có phúc hưởng chung nên thích :) , cứ cố lấy nó đi rồi thực tế sẽ cho câu trả lời :) đi ăn bắt tự trả tiền là đàn ông nó đang coi thường đấy. Đàn ông khi nó yêu nó sẵn sàng ăn mì tôm cả tháng nhưng không tiếc tiền mời người yêu vào nhà hàng nhé :)
ừ, ừ! ha ha ha
 
Mấy nhóc nó bị cảm xúc bản năng chi phối do hoocmon tiết ra nhiều quá thôi, thấy thằng kia nhiều tiền nên ngưỡng mộ, tưởng ở với nó sẽ có phúc hưởng chung nên thích :) , cứ cố lấy nó đi rồi thực tế sẽ cho câu trả lời :) đi ăn bắt tự trả tiền là đàn ông nó đang coi thường đấy. Đàn ông khi nó yêu nó sẵn sàng ăn mì tôm cả tháng nhưng không tiếc tiền mời người yêu vào nhà hàng nhé :)
Mày phán quá chuẩn luôn. Đến con gà trống gầy xác xơ nhưng kiếm được con mồi nào thì lại xoắn xuýt lên nhường bạn mái, đấy là bản năng khi yêu của giống đực nói chung cmnr.
 
Top