Dạy học vùng cao - lời kể Thầy giáo Tích

Dạy học của Thày Giáo vùng cao!
Dạy học vùng cao Sa Pa nơi mình từng dạy 2 năm!
Dạy học là một nghề khó, rất khổ, dạy ở vùng thuận lợi đã khó vùng cao còn khó hơn!
100023

Trong cuộc sống hiện nay mình thấy nhiều vị đánh giá nhà giáo quá cảm tính, quá cực đoan, thấy tội cho nhà giáo quá! Mọi người nói nhiều cái đúng, nhưng góc độ thông cảm và nhân văn mình thấy quá ít. Còn lại chửi như trút giận vào cả một xã hội, chửi như xé gan, chọc tim nhà giáo, thật buồn.
Vùng cao nghèo khó, dân chỉ cố đủ cái ăn để tồn tại là một kì tích, Sapa dân tộc những năm 1999-2000 nghèo, khổ nhất người Xa phó, rồi đến Mèo, Dao, Tày... Nơi tôi dạy có đủ mấy dân tộc này – Bữa cơm chỉ là măng, hôm khá có bữa cá suối, có hôm mình được mới đến ăn một bữa "nhái ôm măng" mà tởn đến giờ: Đó là 1 nồi măng sặt, cho ít mắm muối rồi thả bọn ngóe còn sống vào nồi, ngóe, nhái co chân tay ôm vào cây măng sặt - dĩ nhiên là mình ko thể chén thử. Thực phẩm, gà qué ít, lợn tự nuôi chỉ đủ cho lễ Tết .
100024
Mình dạy cấp 2 ôm toàn bộ mảng xã hội của 2 lớp 6, 7 (Chưa có lớp 8-9) mỗi lớp tròm trèm 30 học sinh, nhưng hàng ngày chỉ có 20 học sinh ngồi trong lớp, chúng nghỉ thay nhau.
Học sinh thường kém tôi có 4-5 tuổi, có thằng còn hơn tôi 1 tuổi, vậy mà chúng vẫn chịu khó đến trường, quá tài. Lớp 6 tôi chủ nhiệm, nhiều đứa nói chưa sõi tiếng Kinh, chữ viết như chữ bọn Lào, tôi hăm hở dạy, phải thay đổi, phải thay đổi, các em phải hiểu...phải hiểu... mỗi tuần 28 tiết.
Sau 2 tháng tôi chợt nhận ra cả lớp chỉ có 2 đứa hiểu điều tôi nói, còn lại chúng chả hiểu gì, chữ vẫn loằn ngoằn như giun, nói chuyện nhiều lúc nói bằng tay – mẹ cha chúng nó 16, 17 tuổi rồi mà cứ ngơ ngơ.
Các cô dạy học bọn cấp 1 thì khỏi nói, vất vả kinh người, rồi ngày rét chúng không đến trường, đúng là "Không mày đố thày dậy ai!" lại đi vận động, đến từng nhà dân, nhờ ông trưởng bản...
Vì chữ chúng xấu, không đọc được nên tôi lại phải đi luyện chữ cho chúng nó, để chúng khỏi nói bằng tay, tôi phải kể chuyện cười cho chúng nghe rồi bắt chúng kể lại, bắt chúng giải thích nghĩa các từ - Hóa ra tôi cũng có năng khiếu Sư phạm, nửa năm chúng giao tiếp thông thường bằng tiếng Kinh, viết chữ đầy đủ nét.
Lúc đầu tôi đưa truyện cổ tích, ngụ ngôn, chúng chả ăn nhập, sau tôi đưa chuyện tiếu lâm láo lếu cho chúng đọc như chuyện "Mày nặn như cái con cặc tao", rồi "dấu huyền tiếp khách" ... rồi bắt kể lại và giải thích các từ, đặt câu với các từ chúng đã hiểu, chúng tiếp thu dễ dàng hơn.
Lớp tôi có mấy đứa gái Tày, mấy đứa gái Xa phó, mấy đứa gái Dao, chúng nó khéo tay, gái Tày quần lụa sa tanh áo trắng, gái Xa phó chuyên thổ cẩm, gái Dao mũ sặc sỡ đến trường. Bọn chúng hiểu về giới tính gấp 10 lần bọn cùng lứa tuổi ở miền xuôi, chúng có cái lá gì ở rừng ăn vào tránh có em bé rất hay – Nhưng tôi ở đó không vớ vẩn với dân bản địa, vì các cô giáo nữ còn chưa quan tâm hết...hehe.
Năm thứ 2 đang dạy dang dở, tôi bỏ việc, biên chế chả có, cuộc sống bấp bênh, tôi nói trước với bọn nhỏ là tôi không còn làm ở đây nữa, chúng khóc như mưa, khi về đến huyện đang lang thang thị trấn thì hơn 10 đứa học sinh ko hiểu sao chúng đã có mặt ở huyện, chúng lôi tôi vào quán vừa uống rượu vừa chửi: Thày giáo mày không tốt, không dạy bọn tao nữa, chúng tao cũng bỏ học!
Tôi sau một lúc cũng say, lè nhè: Không học kệ mẹ chúng mày, không phải việc của tao!
Ảnh dưới là trò vùng thấp khi tôi nghỉ vùng cao về dạy vùng tp
100022

Ghi theo lời kể nhân vật - Thầy giáo Mai Đánh Ăn Tích
 
Giờ giải lao thầy và học sinh thường ra đồi trồng rau, đến khi quay lại lớp đã thấy con trâu vào tha giẻ lau bảng. Lớp học tềnh toàng bằng tre và lứa, mùa đông thầy phải dành 1 tháng lương để mua áo ấm cho các em HS, để các em có thể đến lớp ngồi học thực ra vì rét học sinh ko thể đi học thì thầy dạy ai, ko có học sinh là ko có lương. Hàng rào là chỗ phơi quần áo. Mỗi khi lên bản dạy phải chuẩn bị 2 thứ đó là 2 thùng mì tôm và 3kg cá khô để sống nửa tháng ko điện, ko mạng, ko nước sạch, ko cave ...
 
Tôi mất 50 triệu để xin đi dạy ở vùng cao có khó khăn nhưng lương 13triệu/ tháng sau 5 năm tôi cũng tích góp dc 200 triệu xin Trưởng phòng Giáo dục cho tôi xuống vùng thấp. Thanh xuân của tôi đã bị vùi lấp 5 năm trời trên cái bản H'mông có vẻn vọn 30 nóc nhà, tích gióp đc ít tiền tôi lại đi cúng đường để xin xuống vùng thuận lợi hơn. Công tác cống hiến thêm 8 năm ở ngôi trường THCS thuận lợi nhưng đầy phe phái đấu đá nhau, thối nát từ trong ra ngoài. Tôi thì kệ mn hết giờ làm tôi trở về nhà tập trung kinh doanh. Ko màng danh lợi trên trường sống cuộc sống thanh thản. Cho đến khi tôi gặp thằng mặt cắc @Chariot tái sinh
 
trước đây không màng danh lợi, vậy tại sao khi gặp tôi thầy lại hám danh hám lợi, đòi làm Thượng Thư Bộ Hình, chạy chức giám đốc học viện, hăm dọa bem soup để phô trương thanh thế?
Chạy cái B* à? Chạy ở đâu? t hăm dọa băm sup?
 
Xin cho hỏi đây có phải là bài viết của đội truyền thông của thầy Tích không?
Tôi thấy dạo này nhân vật nào muốn trở lại showbiz là hay chạy bài truyền thông trước ntn
 
Đúng là có lần bạn từ Bật Mã Ôn rồi xin làm Thượng thư bộ hình nhưng mãi k dc lên chức mà :))) một phát lên hẳn giám đốc học viện cơ mà
Bạn ơi thầy Tích là thầy giáo tốt, thầy ghét tiêu cực, còn là người tố cáo các hành vi tiêu cực của Học viện, làm gì có chuyện thầy chạy chức, chạy quyền như thế.
 
Đúng là có lần bạn từ Bật Mã Ôn rồi xin làm Thượng thư bộ hình nhưng mãi k dc lên chức mà :))) một phát lên hẳn giám đốc học viện cơ mà
Xin và đòi nó cũng khác nhau thằng dâm sư nói T đòi là ko đúng. Lúc đấy Title để cho vui thôi. Có cả một trương trình kế hoạch để thành lập Học viện lúc đầu T đi đúng hướng sau này ko thích nên đổi sang chống Đào lửa Bề Đề do vượt mặt thằng dâm sư nên nó triệt hạ tôi bạn ơi.
 
đm kể cũng tội bọn mày nhỉ,học sinh giờ lồn như bơm hơi ấy.lớn nhanh đéo tả.Nhớ thời tao đi học bọn con gái có đéo j đâu,lớp 9 lớp 10 vú vẫn như 2 con vít vặn.
Giờ các cháuăn uống đầy đủ,phát triển sớm,vú vê to vkl,phổng phao nhìn chỉ muốn địt.Hôm đi vào trường cấp 2đón đứa cháu mà nhìnđám học sinh mặc váy tao chảy cả nước miếng.Mà nhìn nhiều đứa điệu bộ cử chỉ của nó là chúng nó lớn thật chứ đéo còn ngây thơ nữa.
Nói vậy thôi chứ chúng nó địt nhau thì dc chứ mình màdây vào tù ko thấy ngày về luôn.Tao tưởng tượng tao mà là giáo viên chắc bỏ nghề để khỏi đi tù mất,hoặc chíít phải dạy lớp 11 trở lên
 
Thấy bẩu các cô cắm bản nhiệt lắm.
Thầy bị khô tinh à.
Cầm quyết định từ Sở Giáo Dục tôi mừng mừng tủi tủi, đi từ thành phố mất 2 ngày mới đến đc cái huyện nghèo mà tôi công tác. Nhận đc quyết định của Trưởng phòng Giáo dục tôi đc phân về 1 trường cấp 2 trong xã, tôi vội vã sắm ít tư trang để vào trường, gặp đc cô Hiệu trưởng cô mời tôi nữa cơm trưa hôm đấy. Ăn uống song tôi đc bố trí chỗ ngủ ở căn phòng tập thể chật trội ẩm thấp ngước lên nhìn rõ bầu trời. Chợp mắt đc hơn tiếng tôi bị tiếng trống trường đánh thức bật dậy tôi bèn lên phòng Hiệu trưởng. Hiệu trưởng điều tôi lên điểm trường đó là bản H'mông cách trường trung tâm 15km đường rừng, tôi bảo cô ơi em ko biết đường cô có thể cho người dẫn đường cho em dc ko? cô ấy cười rồi bảo thầy cứ đi đi nó chỉ có 1 con đường duy nhất, khi nào thầy thấy chiếc quần xi líp nữ treo trên bờ rào đó là điểm trường thầy dạy ...
 
Bạn ơi thầy Tích là thầy giáo tốt, thầy ghét tiêu cực, còn là người tố cáo các hành vi tiêu cực của Học viện, làm gì có chuyện thầy chạy chức, chạy quyền như thế.
Vậy là thầy tích bị kẻ gian hãm hại? Tích đi rồi Thế còn các cháu su gờ babe tin đồn mà Tích nhận nuôi bao bọc ko biết sẽ đi về đâu? Giờ tôi muốn nhận nuôi mong quý báo liên hệ giúp:pudency:
 
Xin và đòi nó cũng khác nhau thằng dâm sư nói T đòi là ko đúng. Lúc đấy Title để cho vui thôi. Có cả một trương trình kế hoạch để thành lập Học viện lúc đầu T đi đúng hướng sau này ko thích nên đổi sang chống Đào lửa Bề Đề do vượt mặt thằng dâm sư nên nó triệt hạ tôi bạn ơi.
Oan hồn bạn vẫn chưa dc siêu thoát à? Thương bạn :too_sad:
 
Vậy là thầy tích bị kẻ gian hãm hại? Tích đi rồi Thế còn các cháu su gờ babe tin đồn mà Tích nhận nuôi bao bọc ko biết sẽ đi về đâu? Giờ tôi muốn nhận nuôi mong quý báo liên hệ giúp:pudency:
Xàm lìn, bốc phét thôi bạn tôi ơi, tôi có tuyển đc em nào đâu vài em cá sấu đòi 20triệu tôi chịu. May ngày đấy ko làm chứ làm giờ tôi lo có người hỏi thăm lắm. Định chơi bài đánh tráo khái niệm lách luật môi giới mại dâm. Tiếc là ko thành.
 
Oan hồn bạn vẫn chưa dc siêu thoát à? Thương bạn :too_sad:
Tôi dùng nick này mà vẫn còn những người bạn chất lượng như bạn và dung dị cùng nhiều anh em khác thì tôi còn tiếc gì cái nick ảo kia. Đây là lúc đo lòng con người. Đo lòng những người bạn, người em tôi từng giúp đỡ.
 
Tôi dùng nick này mà vẫn còn những người bạn chất lượng như bạn và dung dị cùng nhiều anh em khác thì tôi còn tiếc gì cái nick ảo kia. Đây là lúc đo lòng con người. Đo lòng những người bạn, người em tôi từng giúp đỡ.
Thế thầy làm hẳn 1 bài nói cho rõ ràng rành mạch chân tướng câu chuyện đi. Anh em cán bộ, học viên trong học viện sẽ đứng về phía thầy.
 
chờ đợi thêm câu chuyện của bác, em mới đọc truyện cùa nhà văn Ma Văn Kháng viết về người thầy vùng cao nên cũng rất muốn biết thêm những câu chuyện khác !
 
Tôi mất 50 triệu để xin đi dạy ở vùng cao có khó khăn nhưng lương 13triệu/ tháng sau 5 năm tôi cũng tích góp dc 200 triệu xin Trưởng phòng Giáo dục cho tôi xuống vùng thấp. Thanh xuân của tôi đã bị vùi lấp 5 năm trời trên cái bản H'mông có vẻn vọn 30 nóc nhà, tích gióp đc ít tiền tôi lại đi cúng đường để xin xuống vùng thuận lợi hơn. Công tác cống hiến thêm 8 năm ở ngôi trường THCS thuận lợi nhưng đầy phe phái đấu đá nhau, thối nát từ trong ra ngoài. Tôi thì kệ mn hết giờ làm tôi trở về nhà tập trung kinh doanh. Ko màng danh lợi trên trường sống cuộc sống thanh thản. Cho đến khi tôi gặp thằng mặt cắc @Chariot tái sinh
Vét hết cái vùng cao chưa biết được 3 củ chưa mà lương hẳn 13 tr bảo sao ra đảo

Thôi thì 5 năm 600 tr cho 1 cái thanh xuân chắc cũng phải chăng xin hội đồng tối cao cho thầy phục hồi nhân dạng
 
Top