T thường có cảm giác 'ghét' những người từng khiến t phải đặt tình cảm vào họ dù chỉ là vài phần.
Có lẽ đó là hệ quả của việc hi vọng nhiều mà nhận lại chẳng bao nhiêu. Dù chúng ta có hết mình bao nhiêu, thật lòng thật dạ bao nhiêu đi chăng nữa thì ta chỉ được nhắc về bằng đại từ 'nó' hoặc 'con này/thằng kia' trong những câu chuyện của họ. Ta dần thất vọng về chuyện tình cảm của bản thân và thất vọng cả về chính bản thân hiện tại. Sự thất vọng đó chầm chậm nhấn chìm ta như cái cách ếch bị giết chết bởi nước đun sôi từ từ. Và câu chuyện lại kết thúc bằng việc ta trở nên căm giận người kia, rồi hờn giận cả chính bản thân mình nữa.
Người tình hiện tại của t từng hỏi liệu rằng t có yêu người ấy không. T không chắc đấy là câu hỏi đùa hay thật nhưng đó là câu t không muốn trả lời nhất. T chưa từng nói lời yêu ai kể cả khi giấc mộng của t về họ ở trong tình trạng đẹp hết mức, vì t vốn là con người tiêu cực. T sợ nói xong thì t sẽ thù hận khi họ rời xa, sâu đậm như cách mà t đã từng yêu những thứ thuộc về con người họ.
Gió vẫn còn thổi, mưa vẫn còn rơi, người vẫn còn ở lại; nhưng ta lại tự hỏi liệu qua cơn mưa này ta sẽ còn bên người bao ngày, bao tháng?
P/s: ơ mà hồi trước box này là Hồng lâu mộng mà nhỉ?
Có lẽ đó là hệ quả của việc hi vọng nhiều mà nhận lại chẳng bao nhiêu. Dù chúng ta có hết mình bao nhiêu, thật lòng thật dạ bao nhiêu đi chăng nữa thì ta chỉ được nhắc về bằng đại từ 'nó' hoặc 'con này/thằng kia' trong những câu chuyện của họ. Ta dần thất vọng về chuyện tình cảm của bản thân và thất vọng cả về chính bản thân hiện tại. Sự thất vọng đó chầm chậm nhấn chìm ta như cái cách ếch bị giết chết bởi nước đun sôi từ từ. Và câu chuyện lại kết thúc bằng việc ta trở nên căm giận người kia, rồi hờn giận cả chính bản thân mình nữa.
Người tình hiện tại của t từng hỏi liệu rằng t có yêu người ấy không. T không chắc đấy là câu hỏi đùa hay thật nhưng đó là câu t không muốn trả lời nhất. T chưa từng nói lời yêu ai kể cả khi giấc mộng của t về họ ở trong tình trạng đẹp hết mức, vì t vốn là con người tiêu cực. T sợ nói xong thì t sẽ thù hận khi họ rời xa, sâu đậm như cách mà t đã từng yêu những thứ thuộc về con người họ.
Gió vẫn còn thổi, mưa vẫn còn rơi, người vẫn còn ở lại; nhưng ta lại tự hỏi liệu qua cơn mưa này ta sẽ còn bên người bao ngày, bao tháng?
P/s: ơ mà hồi trước box này là Hồng lâu mộng mà nhỉ?
Sửa lần cuối: