Tao thì thấy thà mất lòng trước được lòng sau còn hơn. Như bố tao hồi bác tao sang tự nhiên hỏi vay 800tr, bố tao không cho vay, ông bác tao kêu bố tao sống chả ra gì, anh em đéo bằng người ngoài. Xong bác tao sang nhà cô tao vay, cô tao cho ông bác vay hẳn 1 tỷ luôn. Cuối cùng về sau có giả được đéo đâu, bác và cô tao từ mặt nhau luôn từ hồi ý tới giờ, còn với nhà tao 2 người đấy vẫn tương tác bình thường chả vấn đề gì.
Bên nhà ngoại tao thì lại có vụ như này: Bà ngoại tao cho một bà trong họ vay 2 tỷ, lúc vay bà kia kêu chỉ vay nóng 3 tháng rồi trả, lúc vay thì giá vàng là 2tr9/chỉ. Chờ 3 tháng cũng đéo trả, cuối cùng mấy năm sau lúc vàng lên 5tr4/chỉ con mụ kia mới giả, bà tao ức bắt nó phải giả theo tỉ giá vàng thế là đánh nhau chửi nhau 1 đợt. Cuối cùng bà tao cũng phải chịu nhận 2 tỷ và kèm theo lời chửi rủa.
Tao thời đại học cũng hay cho bạn bè vay lẻ tẻ 50k-100k-200k xong hầu như cũng bùng hết, giờ gặp lại bọn đấy tao khinh vl. Hôm họp lớp còn có thằng mặt lồn ra đòi chạm cốc với tao, ngày xưa vay tao mấy lần cộng dồn vào cũng gần 1tr. Số tiền ý với tao hiện nay là nhỏ nhưng mà cái chính là tao cay.