Chuyện của tao thì rất nhiều.. Nhưng cách đây hơn 1 năm. Tao có đi thăm ông chú ở LaGi Phan Thiết...Tao đi với con gái tao 3 tuổi, mẹ, cậu, và ông tài xế...ở lại qua đêm sáng mai về. Vô mướn 1 cái khách sạn nằm gần đường ra biển. Tao với mẹ và con gái ở chung 1 phòng.. cậu 1 phòng. Tài xế 1 phòng. Đều là tầng 1 của khách sạn..tầng trên cùng là sân thượng...Từ lúc đi lên cầu thang, lối đi để nhận phòng.. tao thấy 2 bên tường khách sạn này, đều treo hình của các nghệ sĩ, ca sĩ.. đặc biệt là hình của 1 người phụ nữ rất đẹp được treo nhiều hơn và khung ảnh bự hơn những hình kia...tao chỉ lướt qua thôi. Con gái tao thì nhìn hình người phụ nữ đó..có vẻ thích...lên nhận phòng nằm nghĩ ngơi để tối vào nhà chú nhậu..tao ẵm con gái đi dọc hành lang ra ban công để nó nhìn biển lúc này con gái tao vẫn nhìn những nhìn hình đó. Tao cũng nhìn kĩ hơn. Thì 1 người phụ nữ tầm 35 40t.. gương mặt rất đẹp, da trắng, Tao nhìn từng tấm từng tấm cho đến khi ra tới ban công.. Thì gặp ông cậu tao đứng đó và nhìn cái loa Bluetooth đang phát nhạc( nhạc này giống Kinh không phải kinh Phât mà kinh gì đó nghe ghê ghê)...Lúc này tao có linh tính không ổn rồi.. quay về phòng, tao hỏi mẹ:
Hay mình đi kiếm khách sạn khác. Mẹ tao nói: mình trả tiền rồi, giấy CMND nó cũng đưa lại cho mình rồi..( tao thấy ngộ, moá chưa gì đã lấy tiền phòng và trả giấy tờ lun, đành ở chứ sao giờ)...
Sau khi ăn hải sản nhà chú đã đời uống 1 2 lon ( đô bia tao làm được hơn 1 chục lon). Về tới phòng khách sạn là gân 11 giờ... Lúc này con gái tao quấy khóc, dỗ dành không nín. Nó cứ nhìn ra cửa phòng. Tao mới ẵm nó đi ra ban công.. mở cửa đi ra dọc hành lang là một màu đèn vàng u ám, con tao vừa quấy khóc ngoáy nhìn những tấm hình người phụ nữ đó. Tao cũng nhìn theo. 1 tấm hình mặc nguyên bộ đầm trắng nón rộng vành trắng ngồi trên ghế nệm. Xa ở kia là tiêng kinh từ loa Bluetooth phát ra.. a à ừ ơ ơ là la hê lê tê..gió từ ngoài luồng vào làm Tao nổi da gà da óc. ( kể lại tao đang nổi da gà). Ẵm con tao thật nhanh vào lại phòng. 1 lúc sau thì con tao cũng bớt quấy khóc, nhưng không chịu ngủ, nhãy tưng tưng quậy giỡn.. mẹ tao thì coi điện thoại.. 12 giờ đêm..nghe phòng bên có tiếng lọc cọc..nghĩ là chắc khách tới mướn phòng..sau đó có tiếng gõ cửa phòng tao. Tao hỏi ai vậy thì im không trả lời.. Mấy phút sau cũng tiếng gõ cửa.. tao hỏi ai vậy. Thì 1 giọng đàn ông nói.. ồn quá.. mà nghe kĩ mới nghe rõ.. tao mới nói con tao k quậy nữa.. tao ẵm ru nó ngủ,.. lại tiếng gõ cửa nói ồn quá.. cũng cái giọng đàn ông đó . Tao bực quá. Mới ẵm con tao mở cửa đi ra để nói ngta thông cảm.. Mở cửa ra, nhìn qua phòng sát bên thì có 1 đôi giày đen đàn ông, 1 đôi giày nữ đen, 2 đôi giầy đều hướng mũi giày ra ngoài..( tao thấy lạ.. sao k đem giày vô phòng.. ớn ớn rồi).Ngưoc nhìn hành lang thì cái ánh đèn màu vàng, tiếng kinh xaxa kia, gió thổi mạnh từ ban công vào Tao nhìn thấy mờ mờ, ảo ảo ,người phụ nữ đó mặc bộ đầm trắng, nón rộng vành trắng ,ngồi ghế nệm nhưng không phải trong khung hình.. mà ngồi giữa lối đi..Tao run tay chân run da gà nỗi, tóc sau gáy dựng luôn. Cũng phải cố gắng ẵm con gái tao mở cửa chạy vô phòng. Khoá phòng lại. Moá tao sợ té đái trong quần lun..