Bên FPT thì tao còn lạ gì, tụi FPT thì nêu cái quan điểm "Tôn đổi đồng chí gương sáng" từ gần 20 năm trước, ít nhất là tầm 200x đã có. Tuy nhiên, tao thích cái tinh thần "tiên phong" của mấy lãnh đạo đời đầu- cái đéo gì bố mày cũng thử, dù rằng kết quả như cứt - đấy là tao nói về cấp tập đoàn.
Còn Fsoft thì là công ty gia công, mà phàm đã là gia công thì mặt bằng lương chắc chắn không cao, bảo hiểm (thời này tao đéo biết, nhưng vào thời của tao) thì đóng trên mức cơ bản. Anh em thì ot, o9 như điên nhưng đéo có tiền, và được quy cmn thành ngày nghỉ bù - nhưng quan trọng là đéo được nghỉ, và bè phái thì liên miên - cái này thì đéo trách được, vì bất kỳ tổ chức nào cũng có phe cánh chính trị trong đấy - nhưng cái khốn nạn nhất là nạn phe cánh ảnh hưởng đến đám dev bên dưới.
Tiêu chí cốt lõi để xây dựng văn hóa bên Nash thì đề cao 2 thứ: tính minh bạch và "work life balanced", quan trọng là bên đấy dev được tách hẳn ra khỏi mấy chuyện đấu đá thượng tầng.
Còn xét riêng về gái thì bên Nash ngon hơn
--------------------
Đoạn này tao bắt đầu hàn cmn lâm một tý. Nếu xét về văn hóa doanh nghiệp, vì tao và mày cùng base IT, nên tao phải chốt lại cái term
văn hóa doanh nghiệp là cái đéo gì thì anh em mình mới so sánh được.
Với những gì tao đã được đào tạo thì văn hóa doanh nghiệp nó được cấu tạo bởi mấy thành tố sau:
- Tầm nhìn : tầm nhìn, sứ mệnh, mục tiêu dài hạn, cái thứ mà mấy doanh nghiệp hay vác ra quảng cáo. Nó định hướng hoạt động cho bọn củ lìn lãnh đạo doanh nghiệp và để cho bọn làm công ăn lương biết mục đích tồn tại của tụi nó trong doanh nghiệp.
- Giá trị/ hay giá trị cốt lõi là tập hợp những nguyên tắc, niềm tin, tôn chỉ của doanh nghiệp đấy. Cái giá trị này sẽ định hình đến cách mà 1 công ty tương tác với khách hàng và cộng đồng.
- Thực tiễn: Cái giá trị có được doanh nghiệp áp dụng trong thực cmn tiễn hay không. Ví dụ như 1 công ty nào đấy nó gào lên "work-life balanced" mà anh em ot như điên thì cái giá trị đấy nó chỉ để cho vui. Hoặc mày thấy đám lãnh đạo công ty lúc nào cũng "con người là tài sản lớn nhất của công ty" nhưng đéo tổ chức training mà chỉ bắt nhân viên cắm đầu vào làm thì cái câu hô vang đó cũng chỉ là khẩu hiệu.
- Con người : mày đéo thể đòi hỏi được gì hơn với những con người mày đang có trong tay.
- Câu chuyện: mấy cái câu chuyện thâm cung bí sử nội bộ hoặc được leak ra ngoài. Kiểu như nhắc đến FPT là nhắc đến stico, nhắc đến tân hiệp phát là nhắc đến thanh ruồi, nhắc đến nash là chuyện thằng cu sơn chén em designer
- Cuối cùng là môi trường làm việc. Cái này thì thôi, tao đéo cần phải giải thích. Như cái còm men bên trên của tao
Rõ ràng, tầm nhòm, giá trị, con người của FPT vs Nash là khác nhau, nên văn hóa của 2 bên khác nhau. Về thực tiễn, có vẻ (tao nói có vẻ vì tao đéo có số liệu và cũng đéo làm việc cho 2 tổ chức này ở thời điểm hiện tại) FPT đổ tiền vào những sự kiện văn hóa giải trí dành cho nhân viên (tao nói theo lời của mày) (tao tạm gọi là đời sống tinh thần), còn Nash thì đổ tiền vào để chăm lo đời sống nhân viên (đời sống vật chất)
Mọi thứ, như tao nói, đéo có cái nào hơn cái nào. Có vẻ mày thừa mứa vật chất (so với nhu cầu của mày), nên khi được chăm lo về tinh thần thì mày thấy vui, còn tao đời sống tinh thần phong phú (so với nhu cầu của tao) nên khi được chăm lo về vật chất tao thấy vui.
Tao nhắc lại là, cá nhân tao thấy ở Nash vui hơn, chứ tao không nói văn hóa của Nash hay hơn hay dở hơn so với bên FPT
-----------------------
Nói vui một tý, vậy anh em mình cùng phân cmn tích văn hóa của xàm vãi cặc này là gì?
- Tầm nhìn của xàm vãi cặc?
- Giá trị cốt lõi của xàm vãi cặc?
- Thực tiễn của xàm vãi cặc?
- Con người của xàm vãi cặc?
- Câu chuyện của xàm vãi cặc?
- Môi trường của xàm vãi cặc?