Cách để là một người…giỏi?

Nhiều năm về trước, tao luôn nghĩ làm sếp là một cái gì đó quá xa vời với mình và nó không thuộc về thế giới của mình. Tao từng nghĩ mình sinh ra không phải để làm sếp.
Thời sinh viên, tao cũng đã luôn là trưởng nhóm của những bài tập nhóm và hầu như tao làm tất cả vì không muốn ai phá hỏng sản phẩm của mình. Sau này đi làm rồi thì tao cũng như tất cả mọi người, là một nhân viên bình thường lúc nào cũng muốn thể hiện hết khả năng để nhận được sự công nhận nhưng lúc nào cũng bị sếp chửi, cảm giác khá tủi thân và luôn muốn nghỉ việc.
Thời ấy, khi lựa chọn những loại học bổng để apply trong tương lai thì tao luôn loại học bổng về leadership ra vì lúc ấy tao chẳng thể hiểu nổi leadership, khả năng lãnh đạo là gì cả. Tao nghĩ đó là dành cho những người hay năng nổ tham gia các hoạt động ngoại khoá, hay đi trao đổi,vvv chứ không phải là một đứa suốt ngày núp trong nhà và học đủ thứ trên đời như tao.
Hôm trước tao cũng đã có bài về thức tỉnh, về việc tìm lại đam mê luôn ẩn giấu sâu trong tao, thì sau khi thức tỉnh, mọi kế hoạch của tao rõ ràng hơn. Nói rõ thêm là tao đã mất một năm để trau dồi kiến thức, đọc rất nhiều sách để có đủ kiến thức bắt tay vào thực hiện kế hoạch của mình. Nên một lời khuyên thực sự hữu ích cho những đứa muốn khởi nghiệp là hãy làm khi đã đủ kiến thức, đừng vội vàng. Hãy chập chững bước đi, làm những gì nhỏ nhặt nhất để nhận đủ thất bại và kinh nghiệm rồi mới xuống tay chi mạnh một lần. Nói chung, bọn mày sẽ tự cảm thấy chín mùi khi thời cơ đến.
Và khi đã đứng trên bàn chân của một người lãnh đạo, tao mới thực sự hiểu lãnh đạo là gì. Thực ra thì bất cứ ai trong bọn mày cũng có tiềm năng đó hết. Phụ thuộc vào kiến thức, trải nghiệm, môi trường giáo dục mà khả năng đó đến sớm hay muộn thôi. Nên đừng nghĩ rằng mình không thể trở thành lãnh đạo.
Tao viết bài này khi tao lần đầu tiên hiểu được thế nào là lãnh đạo. Nếu tao không thức tỉnh thì tao sẽ không thể nào hiểu được điều đó. Sự thức tỉnh đó đến từ việc hiểu được rằng tao chỉ là một sinh vật tầm thường, cảm xúc xấu hay tiêu cực chỉ là ảo tưởng, không có cái tôi nào tồn tại ở trên đời này cả. Tao không giỏi hơn ai hay siêu việt hơn ai. Và nếu tao có thể nhận ra được điều đó thì tại sao tao không giúp người khác nhận ra được điều đó.
Lãnh đạo chính là thúc đẩy tiềm năng của mỗi cá nhân trong một tập thể để đạt được kết quả tốt nhất, tối ưu nhất.
Trước đây khi tao lần đầu khởi nghiệp với một người bạn, tao rất hay nổi nóng, tao coi ý kiến của tao là nhất và bác bỏ mọi ý kiến của người khác, kết quả là tao đã thất bại. Nhưng hiện tại, tao lắng nghe nhiều hơn và khuyến khích động viên mọi người nhiều hơn. Vì suy cho cùng, cái tao muốn khi thuê họ là để giảm bớt gánh nặng thời gian cho tao và tận dụng kỹ năng của họ để tao đạt được lợi nhuận và tạo cơ hội để họ phát triển mà. Tao cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần rằng một ngày nào đó khi họ đủ lông đủ cánh bay đi và tự lực cho chính họ rồi.
Cái tao đang đắn đo hiện tại đó là, tao chia sẻ quá nhiều kinh nghiệm một lúc vì tao đang hứng khởi với vai trò này của mình. Và tao cần nói ít lại để họ tự nghiệm ra, dù có những suy nghĩ ngây thơ của họ thực sự khiến tao muốn chỉ lại, nhưng nói nhiều quá thành ra dư thừa đối với họ, vì ở thời điểm này, họ sẽ không thể nào hiểu được điều tao nói.
Một vấn đề nữa là tao nhìn vào những người sếp cũ của tao, mỗi khi nhân viên làm sai là các ông ấy không thể nào giữ nổi bình tĩnh mà đập bàn chửi bới rất thậm tệ. Tao sợ rằng sau này tao cũng sẽ thế, và tao đang cố gắng để kiểm soát sự tức giận của mình.
Một chút chia sẻ nhỏ chập chững của tao, ai có kinh nghiệm gì thì chia sẻ nhé!
 
bạn càng nói càng lộ ra sơ hở. Bạn nói sống cần có mục tiêu, tức là bạn đang không hài lòng với hiện tại à, bạn đang suy nghĩ về tươnglai, bạn đang mơ về một tương lai tươi sáng hơn à?. Thế sao bạn lại cho rằng bạn đã thức tỉnh nhỉ?
Tôi ko quan tâm bạn có trở thành sếp giỏi hay ko, tôi quan tâm đến sự thức tỉnh của bạn.;))
Tôi hài lòng với hiện tại mà. Nhưng mà, bạn có bao giờ tự hỏi mình sống vì gì không? Ai cũng đi tìm nó nhưng họ không tìm được, chính vì vậy nên họ mới không hài lòng, nên lúc nào cũng để bản thân chìm trong trì trệ và đau khổ.
Thức tỉnh là tôi không còn để mình chìm vào những cảm giác tiêu cực nữa, là tôi tìm lại ước mơ thời thơ bé của mình và đi theo nó, cảm thấy vui vẻ hạnh phúc vô cùng, dù có mệt.
Giờ tôi tìm cách để trải nghiệm và học những gì mình chưa biết nữa thôi. Sống mà không trải nghiệm thi thức tỉnh cũng vô dụng. :)))
Hình như bạn đang nhầm giữa thức tỉnh và đi tu. Cơ mà tôi thấy các nhà sư cũng đang sống rất có mục đích. Sống có mục đích khác với không hài lòng mà. Người không hài lòng thì họ khó vui vẻ, khó tích cực, với khó làm gì mới mẻ lắm, nếu có làm gì để thay đổi hiện tại thì cũng đem đến thất bại vì chưa đủ kiến thức.
 
Sửa lần cuối:
Cũng là một ý hay.
Nhưng cái tôi lớn quá chỉ để thỏa mãn mục đích của cá nhân người đó thôi, còn kết quả chung sẽ không đi đến đâu cả.
Ví dụ như một bạn tôi đang làm việc cùng, trong suy nghĩ của bạn ấy, vai trò của bạn ấy là quan trọng nhất team, không có bạn ấy thì những người khác sẽ không thể làm được gì. Nhưng bạn ấy không biết được là không có bạn ấy thì tôi có thể thuê được người khác vào vị trí của bạn ấy, bạn ấy không đặc biệt như bạn ấy nghĩ đâu (dù tôi công nhận là bạn ấy giỏi và tâm huyết thật).
Một kế hoạch thành công là công sức của tập thể, kể cả của các chị lao công hay nấu ăn, từng mắt xích trong kế hoạch đều phải chi tiết nhưng không được quên một mục đích chung: là tập thể.
Đấy nên gọi là thiếu kỹ năng làm việc nhóm-anh ta
 
Tôi hài lòng với hiện tại mà. Nhưng mà, bạn có bao giờ tự hỏi mình sống vì gì không? Ai cũng đi tìm nó nhưng họ không tìm được, chính vì vậy nên họ mới không hài lòng, nên lúc nào cũng để bản thân chìm trong trì trệ và đau khổ.
Thức tỉnh là tôi không còn để mình chìm vào những cảm giác tiêu cực nữa, là tôi tìm lại ước mơ thời thơ bé của mình và đi theo nó, cảm thấy vui vẻ hạnh phúc vô cùng, dù có mệt.
Giờ tôi tìm cách để trải nghiệm và học những gì mình chưa biết nữa thôi. Sống mà không trải nghiệm thi thức tỉnh cũng vô dụng. :)))
Hình như bạn đang nhầm giữa thức tỉnh và đi tu. Cơ mà tôi thấy các nhà sư cũng đang sống rất có mục đích. Sống có mục đích khác với không hài lòng mà. Người không hài lòng thì họ khó vui vẻ, khó tích cực, với khó làm gì mới mẻ lắm, nếu có làm gì để thay đổi hiện tại thì cũng đem đến thất bại vì chưa đủ kiến thức.
Khái niệm thức tỉnh của bạn lạ quá. Thế tôi hỏi bạn, chim hót vì điều gì, mặt trời mọc vì điều gì, tình yêu vì điều gì? Sao bạn có thể hài lòng trong khi còn nhiều điều chưa biết, nhiều thứ chưa trải nghiệm như thế? Thức tỉnh với tôi chie đơn giản là sống cho hiện tại, sống ko mục đích mà thôi :d
Trải nghiệm ý bạn là trải nghiệm những gì? Khi đã thức tỉnh là hiểu hết các quy luật rồi mà
 
Sửa lần cuối:
Khái niệm thức tỉnh của bạn lạ quá. Thế tôi hỏi bạn, chim hót vì điều gì, mặt trời mọc vì điều gì, tình yêu vì điều gì? Sao bạn có thể hài lòng trong khi còn nhiều điều chưa biết, nhiều thứ chưa trải nghiệm như thế? Thức tỉnh với tôi chie đơn giản là sống cho hiện tại, sống ko mục đích mà thôi :d
Trải nghiệm ý bạn là trải nghiệm những gì? Khi đã thức tỉnh là hiểu hết các quy luật rồi mà
À nếu theo định nghĩa của bạn, thế thì tôi chưa thức tỉnh hehe.
Chúng ta khác nhau mà.
 
Sửa lần cuối:
Khái niệm thức tỉnh của bạn lạ quá. Thế tôi hỏi bạn, chim hót vì điều gì, mặt trời mọc vì điều gì, tình yêu vì điều gì? Sao bạn có thể hài lòng trong khi còn nhiều điều chưa biết, nhiều thứ chưa trải nghiệm như thế? Thức tỉnh với tôi chie đơn giản là sống cho hiện tại, sống ko mục đích mà thôi :d
Trải nghiệm ý bạn là trải nghiệm những gì? Khi đã thức tỉnh là hiểu hết các quy luật rồi mà
Đó là quy luật của vạn vật và muôn loài
 
Sao bạn phải xin lỗi. Tôi phải cảm ơn vì bạn chịu trả lời cmt của tôi mới phải :d
 
Có đứa nó lại tìm cái giỏi nhất để loại trừ. Che trước khi sếp to hơn nhìn thấy, hạ sát để tránh mất ghế.
Thằng sếp kiểu đó là tiểu nhân mà thôi, muốn làm chủ soái thì phải thuần phục toàn bộ, nhân viên của mày sẽ nhìn hành vi của mày với ngoài tài để hiểu có nên phục vụ mày hay không? Còn nếu mày nói về chính trị ở VN tao đồng ý
 
Thằng sếp kiểu đó là tiểu nhân mà thôi, muốn làm chủ soái thì phải thuần phục toàn bộ, nhân viên của mày sẽ nhìn hành vi của mày với ngoài tài để hiểu có nên phục vụ mày hay không? Còn nếu mày nói về chính trị ở VN tao đồng ý
Chính trị chỉ là cái mô hình nó lớn hơn thôi mầy.
Mỗi đứa có cái tài riêng, đạp thằng khác cũng là cái tài, nịnh giỏi cũng là tài…
 
Chính trị chỉ là cái mô hình nó lớn hơn thôi mầy.
Mỗi đứa có cái tài riêng, đạp thằng khác cũng là cái tài, nịnh giỏi cũng là tài…
Mấy kiểu đó chỉ là bản chất bọn giao chỉ. Đạp thằng khác để đi lên . Lãnh đạo đéo gì mấy dạng ấy
 
Ngày tao viết bài này là đầu tháng 2, cho tới nay đã là gần tháng 6. Tao đã thấy xấu hổ với bản thân mình vì đã viết bài này và cũng thấy xấu hổ vì những gì mình đã bình luận. Tao đã sửa tiêu đề nhưng vẫn giữ lại nội dung, vì cái gì đã nói ra thì rút lại không được.
Sau nhiều thất bại và những trải nghiệm của gần 4 tháng qua thì tao nhận ra một điều. ĐỪNG BAO GIỜ NGỪNG ĐỌC SÁCH.
Chỉ cần mày ngừng một phút thôi, là mày đã đánh mất bản thân mày rồi.

Mày nghĩ rằng không cần đọc, cứ lăn xả vào làm, chưa biết ở đâu thì học đến đó, làm không được thì làm lại là tốt sao?
Tao đã làm thế. Và giờ thì tao ở đây làm lại từ đầu. Không có gì mệt mỏi và tốn thời gian hơn việc vừa làm vừa học rồi lại sai lại vấp, lặp đi lặp lại cả. Vậy nên chuẩn bị tinh thần trước bằng những bài học của người đi trước đi.
Tao không phải “sếp” như tao đã ngộ nhận 4 tháng trước.
Tao đã hung hăng, thô lỗ nghĩ mình hơn người. Và tao cũng không hiểu sao tao lại có suy nghĩ tất cả những người theo tao là vì TIỀN và dùng TIỀN để hứa hẹn họ ở bên tao. Tao đã bất ngờ lúc nhận ra họ theo tao vì họ có niềm tin ở tao, không một lý do nào khác. VẬY NÊN, ĐỪNG BAO GIỜ PHẢN BỘI LÒNG TIN CỦA NGƯỜI KHÁC. Những người theo mày ngày hôm nay chính là báu vật của mày, không được để họ đi.
Và một điều nữa. ĐỪNG BAO GIỜ ĐƯA RA PHÁN XÉT. Mày không biết người khác có những khả năng gì đâu. Đừng tự nhiên hình thành nên trong đầu suy nghĩ là, “thằng này còn non lắm, nó không hiểu được đâu”.
Và điều cuối cùng. Be a man.
 
Nếu được m có thể viết một bài về hành trình m thuyết phục người khác về làm với m được không . Và bây giờ m đang vận hành bộ máy của m như nào ??
 
tao đọc bài của mày thấy cũng có nhiều kinh nghiệm xương máu của t trong đó.hồi đấy mới đc lead 1 team cứ nghĩ mình giỏi nhưng ko đời nó vả cho tỉnh ra là mình thật sự ra chẳng biết 1 cái j cả và nên ít nói lại quan sát nhiều hơn chia sẻ cũng tốt nhưng nên chia sẻ với người cần chứ chia sẻ với người ko cần thì như nước đổ đầu vịt thôi và 1 cái t thấy theo trải nghiệm của t là đừng nên quá thân thiết với nhân viên chỉ nên dừng lại ở mức độ công việc thôi
 
Nếu được m có thể viết một bài về hành trình m thuyết phục người khác về làm với m được không . Và bây giờ m đang vận hành bộ máy của m như nào ??
Cảm ơn m đã đọc.
Giờ cũng khuya rồi. Tao mới đi khảo sát những người mà các mentor của tao học tập theo. Tao không muốn học từ họ nữa, t muốn học từ những người mà họ học. Có người nói Elon Musk, có người nói Thích Ca. Và rồi tao tình cờ lại đi đọc về Steve Jobs (xin lỗi vì hiểu biết hạn hẹp của t khi tới nay mới đọc về ông ấy).
T nghĩ m nên đi đọc sách về họ, thay vì nghe một đứa tép riu như t.
Chắc mấy tháng sau tao lại đăng bài thất bại tiếp ấy mà.
 
Sửa lần cuối:
tao đọc bài của mày thấy cũng có nhiều kinh nghiệm xương máu của t trong đó.hồi đấy mới đc lead 1 team cứ nghĩ mình giỏi nhưng ko đời nó vả cho tỉnh ra là mình thật sự ra chẳng biết 1 cái j cả và nên ít nói lại quan sát nhiều hơn chia sẻ cũng tốt nhưng nên chia sẻ với người cần chứ chia sẻ với người ko cần thì như nước đổ đầu vịt thôi và 1 cái t thấy theo trải nghiệm của t là đừng nên quá thân thiết với nhân viên chỉ nên dừng lại ở mức độ công việc thôi
Cảm ơn mày nhiều.
Mày nói đúng, t không có gì để nhận xét luôn. Mày có gì chia sẻ về câu chuyện của mày không? Hiện tại m thế nào rồi?
 
Bài viết tâm huyết nhưng mình thấy có chỗ ko ổn lắm. Bạn có cho rằng, để cá nhân hay tập thể đạt thành tích tốt nhất là khi họ có cái tôi lớn nhất? Nếu ko có cái tôi, họ cố gắng làm việc vì cái gì.:confuse:
Ô này nói đúng là k nuốt nổi . Cố gắng làm việc vì môi trường và lợi ích . Nhưng người có cá tính thường sẽ giỏi 1 hoặc nhiều lĩnh vực hơn người bình thường . Nhưng 1 hoặc vài người thường k thể thay thế đc cả 1 tập thể . Vậy mới phải cân đối . Biết động viên mn . Chả có ai hoàn hảo cả . Mình cần cân đối và điều chỉnh cho tập thể ok nhất . ngta bảo càng làm to càng dễ , vì k cần phụ thuộc 1 cá nhân nào và cũng đủ điều kiện để thấu hiểu , lo cho họ những thứ tốt nhất để họ gắn bó với mình
 
Nói lại như cắn vào đít . Hài lòng với hiện tại nghĩa là ko có mục tiêu ad ? Khi mày k tiến lên nghĩa là mày đang thụt lùi rồi . Đừng có tay trắng nhưng mơ mộng viển vông :))
bạn càng nói càng lộ ra sơ hở. Bạn nói sống cần có mục tiêu, tức là bạn đang không hài lòng với hiện tại à, bạn đang suy nghĩ về tươnglai, bạn đang mơ về một tương lai tươi sáng hơn à?. Thế sao bạn lại cho rằng bạn đã thức tỉnh nhỉ?
Tôi ko quan tâm bạn có trở thành sếp giỏi hay ko, tôi quan tâm đến sự thức tỉnh của bạn.;))
 
Ngày tao viết bài này là đầu tháng 2, cho tới nay đã là gần tháng 6. Tao đã thấy xấu hổ với bản thân mình vì đã viết bài này và cũng thấy xấu hổ vì những gì mình đã bình luận. Tao đã sửa tiêu đề nhưng vẫn giữ lại nội dung, vì cái gì đã nói ra thì rút lại không được.
Sau nhiều thất bại và những trải nghiệm của gần 4 tháng qua thì tao nhận ra một điều. ĐỪNG BAO GIỜ NGỪNG ĐỌC SÁCH.
Chỉ cần mày ngừng một phút thôi, là mày đã đánh mất bản thân mày rồi.

Mày nghĩ rằng không cần đọc, cứ lăn xả vào làm, chưa biết ở đâu thì học đến đó, làm không được thì làm lại là tốt sao?
Tao đã làm thế. Và giờ thì tao ở đây làm lại từ đầu. Không có gì mệt mỏi và tốn thời gian hơn việc vừa làm vừa học rồi lại sai lại vấp, lặp đi lặp lại cả. Vậy nên chuẩn bị tinh thần trước bằng những bài học của người đi trước đi.
Tao không phải “sếp” như tao đã ngộ nhận 4 tháng trước.
Tao đã hung hăng, thô lỗ nghĩ mình hơn người. Và tao cũng không hiểu sao tao lại có suy nghĩ tất cả những người theo tao là vì TIỀN và dùng TIỀN để hứa hẹn họ ở bên tao. Tao đã bất ngờ lúc nhận ra họ theo tao vì họ có niềm tin ở tao, không một lý do nào khác. VẬY NÊN, ĐỪNG BAO GIỜ PHẢN BỘI LÒNG TIN CỦA NGƯỜI KHÁC. Những người theo mày ngày hôm nay chính là báu vật của mày, không được để họ đi.
Và một điều nữa. ĐỪNG BAO GIỜ ĐƯA RA PHÁN XÉT. Mày không biết người khác có những khả năng gì đâu. Đừng tự nhiên hình thành nên trong đầu suy nghĩ là, “thằng này còn non lắm, nó không hiểu được đâu”.
Và điều cuối cùng. Be a man.
Mày có thể recommend một vài cuốn sách mà mày thích cho t được không
 
Mày có thể recommend một vài cuốn sách mà mày thích cho t được không
T vẫn đang đi tìm cuốn sách tâm đắc nhất nên chưa có được ai mà t thích nhất cả.
T đọc đủ mọi lĩnh vực, chủ yếu T đọc tiếng anh.
Cuốn sách khiến t quyết định khởi nghiệp là The Alchemist - Nhà Giả Kim (cảm tưởng trẻ con quá đúng không:)) nhưng nhờ nó mà t nhìn thấy con đường của mình)
Trước khi khởi nghiệp, thì t liệt kê các chủ đề chính trong cuộc sống ra rồi mỗi chủ đề tao sẽ đi tìm báo khoa học để đọc. Trong báo có thuật ngữ nào thì tao lại đi tìm về thuật ngữ đó để đọc tiếp.
T chủ yếu đọc về những kiến thức để biết thêm: ví dụ các lĩnh vực môi trường, sức khỏe cộng đồng, khoa học (cái này thì bao la đọc mãi không hết, tao đang đọc về Núi lửa và Động vật có xương sống), tài chính (đang đọc cuốn Cryptoassets), sách xem chỉ tay (cheiro), hội họa (Color theory của johannes Itten), phim ảnh (What is cinema của andrea bazin), thỉnh thoảng thấy bực mình hay khó chịu thì đi đọc sách tâm lý (thấy có ông anh kia bảo đọc Freud, mà t đang đọc cuốn anger, how to live with and without it), thỉnh thoảng đổi gió sang đọc tiếng Tàu với Tam quốc diễn nghĩa, hoặc đọc truyện tình cảm Jane Austen. Đọc tùm lum à.
 
Nói lại như cắn vào đít . Hài lòng với hiện tại nghĩa là ko có mục tiêu ad ? Khi mày k tiến lên nghĩa là mày đang thụt lùi rồi . Đừng có tay trắng nhưng mơ mộng viển vông :))
Thế sau khi mày đạt được mục tiêu thì mày làm gì?? Lại tiếp tục một mục tiêu khác à? chính mày mới viển vông đó. Rồi mày sẽ nhận ra mày chẳng bao giờ đạt được một cái gì. Đích đến của mày là đường chân trời, khoảng cách chẳng bao giờ thay đổi.
 
đc gì thì tao ko biết :)) nhưng sau 4 năm . Có cái xe đỡ mua nắng , với đc cái nhà :d. Rồi thì đc cái bộ máy hoạt động tạm ổn . Kể cả ko có mày ở đấy :)
 
Học mấy khoá kiểu thức tỉnh bản thân? Hay là kiểu tư duy đột phá ở đâu nhỉ? Đã thằng nào theo học chưa? Cho t review phát?
 
T vẫn đang đi tìm cuốn sách tâm đắc nhất nên chưa có được ai mà t thích nhất cả.
T đọc đủ mọi lĩnh vực, chủ yếu T đọc tiếng anh.
Cuốn sách khiến t quyết định khởi nghiệp là The Alchemist - Nhà Giả Kim (cảm tưởng trẻ con quá đúng không:)) nhưng nhờ nó mà t nhìn thấy con đường của mình)
Trước khi khởi nghiệp, thì t liệt kê các chủ đề chính trong cuộc sống ra rồi mỗi chủ đề tao sẽ đi tìm báo khoa học để đọc. Trong báo có thuật ngữ nào thì tao lại đi tìm về thuật ngữ đó để đọc tiếp.
T chủ yếu đọc về những kiến thức để biết thêm: ví dụ các lĩnh vực môi trường, sức khỏe cộng đồng, khoa học (cái này thì bao la đọc mãi không hết, tao đang đọc về Núi lửa và Động vật có xương sống), tài chính (đang đọc cuốn Cryptoassets), sách xem chỉ tay (cheiro), hội họa (Color theory của johannes Itten), phim ảnh (What is cinema của andrea bazin), thỉnh thoảng thấy bực mình hay khó chịu thì đi đọc sách tâm lý (thấy có ông anh kia bảo đọc Freud, mà t đang đọc cuốn anger, how to live with and without it), thỉnh thoảng đổi gió sang đọc tiếng Tàu với Tam quốc diễn nghĩa, hoặc đọc truyện tình cảm Jane Austen. Đọc tùm lum à.
Cảm ơn m đã dành thời gian rep cmt nhé, Tính làm người giỏi giống m mà khó quá,
 
Top